LỜI BÀI HÁT

There was a guy at my school when I was in high school
We'd ride side by side in the morning on our bicycles
Never even spoken or faced each other
But on the last hill we'd race each other

When we reached the racks we'd each go our own way
I wasn't in his classes, I didn't know his name
When we finally got to speak he just stared at his feet
And mumbled a sentence that ended with 'James'

I was young and caught in the crowd
I didn't know then what I know now
I was dumb, and I was proud
And I'm sorry
If I could go back do it again
I'd be someone you could call friend
Please, please believe that I'm sorry

Well he was quite a big guy, kinda shy and quiet
When the kids called him weird he didn't try to deny it
Every lunchtime he'd spend walking by himself
Round the boundary of the grounds til he heard the bell

Well one day I found him, joined him on his walk
We were silent for a while until we started to talk
I told him my family were fighting in court
He said his step-dad and him always fought

We talked about music, he was into punk
Told me all the bands that I liked were junk
I said I'd never heard the songs the sex pistols sang
I laughed back at him and then the bell rang

I was young and caught in the crowd
I didn't know then what I know now
I was dumb, and I was proud
And I'm sorry
If I could go back do it again
I'd be someone you could call friend
Please, please believe that I'm sorry

It was after school in the afternoon
The corridors were crowded as we came out of the rooms
Three guys I knew pushed him into the cement
Threw away his bag and said he had no friends

He yelled that he did and he looked around
Tried getting up but they pushed him on down
That's when he saw me, called out my name
And I turned my back, and just walked away
Yeah I turned my back, and just walked away

I was young and caught in the crowd
I didn't know then what I know now
I was dumb, and I was proud
And I'm sorry
If I could go back do it again
I'd be someone you could call friend
Please, please believe that I'm sorry

Please, please believe that I'm sorry

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Có một chàng trai ở trường tôi những ngày cấp ba ấy
Chúng tôi đi đạp xe bên nhau những buổi tinh mơ
Mà chẳng hề trò chuyện hay nhìn nhau thật rõ
Nhưng nơi ngọn đồi xa xa kia, chúng tôi đã đua cùng nhau

Khi chạm tới đích, chúng tôi lại đi con đường riêng mình
Tôi không học chung lớp với cậu, tôi chẳng biết tên cậu là gì
Cho đến khi chúng tôi ngỏ lời, cậu chỉ nhìn chăm chăm xuống đất
Và thầm thì câu nói với tận cùng tiếng “James”

Tôi hãy còn non nớt và hoang mang giữa dòng người
Tôi không hiểu rõ mọi điều lúc ấy
Tôi lầm lì và tự mãn
Nhưng tôi thật lòng xin lỗi
Nếu có thể trở lại ngày xưa lần nữa
Tôi sẽ là người mà cậu có thể gọi là bạn bè
Làm ơn, làm ơn, hãy tin lời xin lỗi của tôi.

Cậu là một chàng trai vạm vỡ, nhưng lại luôn ngại ngùng và trầm lặng
Khi lũ nhóc bảo cậu kì cục, cậu chẳng cố xóa tan câu nói ấy
Mỗi giờ ăn trưa đến cậu lại dạo bước một mình
Vòng quanh sân cỏ đến lúc chuông vang reo

Vào một ngày tôi tìm thấy cậu, và cùng nhau dấn bước vòng quanh
Sau giây phút lặng im, chúng tôi bắt đầu tâm sự
Tôi nói rằng gia đình mình đang chiến đấu trước tòa
Và cậu bảo rằng bố dượng và cậu luôn luôn chống đối nhau

Chúng tôi nói về âm nhạc, cậu ta toàn thích nhạc Punk
Và nói rằng những ban nhạc tôi yêu thật vớ vẩn
Còn tôi cãi rằng mình chẳng bao giờ nghe những gì Sex Pistols hát cả
Tôi cười sau lưng cậu và rồi tiếng chuông cất lên

Tôi hãy còn non nớt và hoang mang giữa dòng người
Tôi không hiểu rõ mọi điều lúc ấy
Tôi lầm lì và tự mãn
Nhưng tôi thật lòng xin lỗi
Nếu có thể trở lại ngày xưa lần nữa
Tôi sẽ là người mà cậu có thể gọi là bạn bè
Làm ơn, làm ơn, hãy tin lời xin lỗi của tôi.

Tôi về nhà lúc chiều buông
Hành lang nhộn nhịp vì cả lũ đều kéo nhau ra về
Ba gã trai quen mặt đẩy cậu vào tường
Vứt bay chiếc cặp sách và bảo rằng cậu không có lấy một đồng minh

Cậu hét lên rằng phải đấy và nhìn quanh
Gắng gượng đứng lên nhưng bọn chúng lại xô cậu ngã quỵ
Đúng lúc ấy cậu nhìn thấy và gọi vang tên tôi
Nhưng tôi đã quay đầu và chạy đi mất hút
Vậy đấy tôi đã quay đầu và chạy đi mất hút

Tôi hãy còn non nớt và hoang mang giữa dòng người
Tôi không hiểu rõ mọi điều lúc ấy
Tôi lầm lì và tự mãn
Nhưng tôi thật lòng xin lỗi
Nếu có thể trở lại ngày xưa lần nữa
Tôi sẽ là người mà cậu có thể gọi là bạn bè
Làm ơn, làm ơn, hãy tin lời xin lỗi của tôi.

Làm ơn, làm ơn, hãy tin lời xin lỗi của tôi.

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận