You’ll never know Take a look around this lonely place Where a mask is worn on every face And painted lips gently kiss The end of their cigaretts This world is dressed in such finess To cover all the emptiness We’re standing here in between The pages of a magazine You never know what I feel inside me I’ll never know what you think about Until we share what we keep in private Until we find what we’re lving without Our shadows more across the wall No promises no talk at all Inside the crowd we dance alone With face made of stone | Nhìn xung quanh chốn cô đơn này Nơi mà ai cũng mang lên mình mặt nạ dối gian Những đôi môi tô trét ngậm hờ hững những điếu thuốc đã tàn Thế giới này như phủ lên sự hào nhoáng Để đậy sự trống trải bên trong Ta vẫn xuất hiện ở đây ngay giữa những trang tạp chí vô hồn *Anh sẽ chẳng bao giờ biết những suy nghĩ trong em Và em cũng không bao giờ biết những thứ anh đang nghĩ đến Cho đến khi, chúng ta chiụ sẻ chia những chuyện giữ kín trong lòng Cho đến khi, anh và em thấy được những thứ mà chúng ta ko thể mất Bóng hình ta di chuyển trên bức tường Đừng nói hay hưá hẹn làm gì nữa Đơn côi một mình, ta nhảy trong giữa đám đông mang theo đó, là chiếc mặt nạ đá |