Elle voit des films Cent fois les mêmes Les mêmes crimes Et les mêmes scènes Elle travaille seule Elle place les gens Dernier fauteuil Ou premier rang Les phrases d'amour Sur grand écran La nuit, le jour Ça lui fait du vent Elle vit comme ça L'amour des autres Mais quelques fois Y a l'image qui saute Elle vit sa vie dans le noir, bizarre Pour toujours elle maquille son désespoir Au magic'boul'vard Elle laisse tranquille Les amoureux Qui ratent le film En fermant les yeux Elle vend ses glaces Avec ses rêves Un sourire passe Au bord de ses lèvres La demoiselle A lampe de poche Se voudrait belle Pour faire du cinoche Parfois quelle chance La salle est vide Pour une séance Elle devient Ingrid Elle vit sa vie dans le noir, bizarre Pour toujours elle maquille son désespoir Au magic'boul'vard Elle voit passer Des gens connus Des gens glacés Qui ne parlent plus Jamais la foule Ne prend sa main Ses larmes coulent Avec le mot FIN | Con đường huyền ảo Em xem những bộ phim Hàng trăm lần vẫn những bộ phim đấy với vẫn những vụ án đó những cảnh diễn quen thuộc Trong bóng tối, một mình em Dẫn đường cho những người khách xem phim muộn đến những chiếc ghế nơi cuối phòng hay những hàng đầu tiên Những câu nói tình yêu trên màn ảnh rộng Đêm đêm, ngày ngày thổi những ngọn gió vào lòng em Em sống như vậy với tình yêu của những người khác trên màn ảnh Nhưng cũng có lần một hình ảnh nào đó trong em trỗi dậy Cuộc sống của em trong bóng tối, thật lạ kì Em luôn trang điểm cho mình bằng sự tuyệt vọng trên con đường huyền ảo của em Em để lặng yên cho những cặp tình nhân bỏ lỡ bộ phim khi đang nhắm mắt Em ngắm mình trong gương với những giấc mơ tuyệt vời Và một nụ cười khẽ lướt qua bờ môi em Người em gái với cây đèn pin nhỏ ước muốn trở nên xinh đẹp để được một lần, xuất hiện trên phim Và có những lúc, may thay phòng chiếu phim vắng lặng với chỉ một cảnh diễn Em trở thành Ingrid Cuộc sống của em trong bóng tối, thật lạ kì Em luôn trang điểm cho mình bằng sự tuyệt vọng trên con đường huyền ảo của em Em vẫn thấy ngang qua có những người em biết những con người lạnh lùng không nói với em dù chỉ một lời Chưa bao giờ, những người quanh em nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em nước mắt em rơi cùng với từ "FIN" |