Little boy, 6 years old A little too used to bein' alone Another new mom and dad,another school Another house that'll never be home When people ask him how he likes this place He looks up and says with a smile upon his face "This is my temporary home It's not where I belong Windows and rooms that I'm passin' through This is just a stop, on the way to where I'm going I'm not afraid because I know this is my Temporary Home." Young mom on her own She needs a little help got nowhere to go She's lookin' for a job, lookin' for a way out Because a half-way house will never be a home At night she whispers to her baby girl Someday we'll find a place here in this world "This is our temporary home It's not where we belong Windows and rooms that we're passin' through This is just a stop, on the way to where we're going I'm not afraid because I know This is our temporary Home. Old man, hospital bed The room is filled with people he loves And he whispers don't cry for me I'll see you all someday He looks up and says "I can see God's face" "This is my temporary Home It's not where I belong Windows and rooms that I'm passin' through This was just a stop,on the way To where I'm going I'm not afraid because I know this was My temporary home." This is our temporary home | Một cậu bé 6 tuổi Dã quen với sự cô đơn một mình Người mẹ, người cha, trường học và cả ngôi nhà mới đều chẳng bao giờ trở thành mái ấm Khi mọi người hỏi tại sao cậu thích ở lại nơi đây Cậu chỉ nhìn và nói, nụ cười nở trên khuôn mặt \" Đây chỉ là ngôi nhà tạm thời, không phải nơi tôi thuộc về Cửa sổ rồi căn phòng chỉ là nơi tôi đi qua Nơi đây chỉ là một điểm dừng chân trên con đường tôi đi Tôi không lo sợ bởi đây không phải là mái ấm của tôi\" Một người mẹ trẻ cô đơn cấn sự giúp đỡ Cần một nơi để đi Cần một việc để làm, cần một con đường để bước Bởi một ngôi nhà lạnh lẽo, bó buộ sẽ không bao giờ trở thành mái ấm Hằng đêm, cô thì thầm với đứa con gái của mình rằng \" Một ngày nào đó, mẹ và con sẽ tìm được nơi dành riêng cho chúng ta trên thế giới này\" Một người đàn ông lớn tuổi trên giường bệnh Căn phóng có đầy những người mà ông yêu mến Ông tự nhủ: \" Đừng khóc vì tôi, tôi sẽ gặp lại tất cả vào một ngày nào đó\" Ông ngước mắt nhìn lên trời cao và nói \" Thế là ta có thể nhìn thấy gương mặt của chúa rồi\" \" Đây chỉ là ngôi nhà tạm thời, không phải nơi tôi thuộc về Cửa sổ rồi căn phòng chỉ là nơi tôi đi qua Nơi đây chỉ là một điểm dừng chân trên con đường tôi đi Tôi không lo sợ bởi đây không phải là mái ấm của tôi\" Đây chỉ là ngôi nhà tạm thời của chúng tôi |