Our song I was riding shotgun with my hair undone in the front seat of his car He's got a one-hand feel on the steering wheel The other on my heart I look around, turn the radio down He says baby is something wrong? I say nothing I was just thinking how we don't have a song And he says... [Chorus:] Our song is a slamming screen door, Sneakin' out late, tapping on your window When we're on the phone and you talk real slow Cause it's late and your mama don't know Our song is the way you laugh The first date "Man I didn't kiss her, and I should have" And when I got home ... before I said amen Asking God if he could play it again I was walking up the front porch steps after everything that day Had gone all wrong and been trampled on And lost and thrown away Got to the hallway, well on my way to my lovin' bed I almost didn't notice all the roses And the note that said... [Repeat Chorus] I've heard every album, listened to the radio Waited for something to come along That was as good as our song... Cause our song is a slamming screen door Sneaking out late, tapping on his window When we're on the phone and he talks real slow Cause it's late and his mama don't know Our song is the way he laughs The first date "man, I didn't kiss him, and I should have" And when I got home, before I said amen Asking God if he could play it again play it again I was riding shotgun with my hair undone In the front seat of his car I grabbed a pen and an old napkin And I... wrote down our song | Tôi đang ngồi trên băng ghế trước cạnh anh, xoã mái tóc ngang vai Anh đặt bàn tay anh lên tay lái, và một tay ghì chặt trái tim tôi. Tôi nhìn quanh và vặn nhỏ radio. Anh hỏi giọng nói ấm áp: \"Em sao vậy?\" và tôi trả lời \"Không có gì. Em chỉ đang tự hỏi tại sao chúng ta lại không có một bài hát cho riêng mình nhỉ, cho hai chúng ta...?\". Anh cười và nhẹ nhàng hát: \"Em ah, bài hát của chúng ta là tiếng cánh cửa đóng nhẹ mỗi lần ta tạm biệt nhau ấy, là những lần trốn cha mẹ đi chơi muộn và là tiếng gõ nhẹ trong vắt vào kính cửa sổ mỗi khi anh tới, là những đêm em và anh thì thầm qua điện thoại, vừa lo lắng không biết mẹ có nghe thấy không. Anh có thể nghe bài hát đôi ta đang ngân lên thật ngọt ngào khi nghe tiếng em cười trong trẻo và khi anh tự nhủ với chính mình rằng \'Chúa ơi, con đã không hôn cô ấy trong lần hẹn đầu tiên mà đáng lẽ ra con phải làm vậy mới phải. Liệu cô ấy có giận không nhỉ?\'. Đó là bài hát của riêng chúng ta thôi đấy. Chưa đủ sao em?\" Chưa hết anh ah, bài hát ấy kết thúc khi anh đưa em về nhà và nói lời tạm biệt. Trước khi có thể nói gì, em chỉ mong anh hát lại bài ca ngọt ngào và ấm áp như bàn tay anh thêm lần nữa thôi. Em rảo bước trên những bậc thềm và quay lại. Cứ thế, em cứ đi mãi và nghĩ lại về tất cả đã xảy ra hôm đó. Em không giận, nhưng mọi thứ cứ như đã trật đi khỏi chỗ vốn có của nó, lăn xa như những chiếc bánh xe bị rời ra khỏi khung xe vậy... Em tự tìm cho mình một sự giải thoát, thả mình lên giường và đi tìm giấc ngủ. Em đã không để ý rằng có những cành hồng trắng và một mẩu giấy nhỏ trên bàn, ghi lại bài hát của anh và em... \" \'Em ah, bài hát của chúng ta là tiếng cánh cửa đóng nhẹ mỗi lần ta tạm biệt nhau ấy, là những lần trốn cha mẹ đi chơi muộn và là tiếng gõ nhẹ trong vắt vào kính cửa sổ mỗi khi anh tới, là những đêm em và anh thì thầm qua điện thoại, vừa lo lắng không biết mẹ có nghe thấy không. Anh có thể nghe bài hát đôi ta đang ngân lên thật ngọt ngào khi nghe tiếng em cười trong trẻo và khi anh tự nhủ với chính mình rằng \'Chúa ơi, con đã không hôn cô ấy trong lần hẹn đầu tiên mà đáng lẽ ra con phải làm vậy mới phải. Liệu cô ấy có giận không nhỉ?\' Hãy nhớ mãi bài hát ấy em nhé! Đó là bài hát của anh và em, chỉ riêng chúng ta thôi đấy.\". Tôi mỉm cười, và trước khi thầm cảm ơn Chúa vì đã mang anh đến, tôi chỉ mong anh hát bài hát ấy cho tôi nghe thêm lần nữa, chỉ một lần nữa thôi. Em đã nghe rất nhiều album của thần tượng, cả những bài hát trên radio. ...Em vẫn thường nghe nhạc và tự so sánh nó với cuộc sống của chính mình, rồi chờ đợi những điều ngọt ngào trong mỗi lời ca, tìm kiếm điều gì đó tuyệt vời như bài ca của chúng mình, nhưng không thể tìm thấy, chàng trai của em ạ. Bởi vì bài ca của anh và em chính là tiếng cánh cửa đóng nhẹ mỗi lần ta tạm biệt nhau, là những lần trốn cha mẹ đi chơi muộn và là tiếng gõ nhẹ trong vắt vào kính cửa sổ nhà anh, là những đêm em và anh thì thầm qua điện thoại, lo lắng không biết mẹ có nghe thấy không. Em nghe bài hát đôi ta đang văng vẳng đâu đó khi nghe thấy tiếng cười quen thuộc của anh. Bài ca ấy ngọt ngào nhất là khi em tự trách mình rằng đã không dũng cảm hôn nhẹ lên môi anh trong buổi hẹn đầu tiên của chúng ta và cứ nghĩ mãi về chuyện đó. Anh ah, bài ca của chúng ta là vậy đấy. Và mỗi buổi tối khi ta tạm biệt nhau, bài hát mà em cứ muốn anh hát mãi cho em nghe, là Our Song, là bài ca của riêng chúng ta thôi. Tôi xoã mái tóc ngang vai trên chiếc ghế trước ô tô cạnh anh, với tay lấy ra chiếc bút cũ, mở nắp bút, vừa ngân nga vừa viết lại bài ca của anh và tôi. |