((¯`'•.¸♥__EngTrans__♥¸.•'´¯)) Mark went away and will never go back. Without him the 7.30 train Is like a metal heart without soul in the coldness of the morning grey weather. At school the desk is vacant, but Mark is inside me, his breathing is sweet among my thoughts; great distances seem to keep us apart, but my heart's beating fast inside me. I'm wondering if you always think of me If you never talk to your parents, if you hide yourself like me, if you escape notice and live shut up in your room without eating, if you is hugging your pillow, cry and don't know how much harm loneliness does you. Mark, I have a photo of yours in my diary: you have the eyes of a shy-looking child. I'm hugging it and feel you are with me among my English and maths exercises; your father and his advice, what a tediousness! He and his job took you away , without hearing your opinion. He said only:”Some day you will understand” Goodness knows if you think of me, If you talk to your friends, so that you don't be sad about me, but it's not easy, you know. At school I can't take any more, I've had enough of the afternoons without you, studying is useless as all my ideas press round you. It's impossible to keep us apart , Please, wait for me, my love but I cannot deceive you! Solitude between us this silence inside me is anxiety about living without you. Please, wait for me because I cannot live without you. It's impossible to keep us apart Solitude between us this silence inside me is anxiety about living without you. Please wait for me because I cannot live without you. It's impossible to keep us apart. ((¯`'•.¸♥__Italian version __♥¸.•'´¯) marco se n'è andato e non ritorna più e il treno delle 7:30 senza lui è un cuore di metallo senza l'anima nel freddo del mattino grigio di città a scuola il banco è vuoto, marco è dentro me è dolce il suo respiro fra i pensieri miei distanze enormi sembrano dividerci ma il cuore batte forte dentro me chissà se tu mi penserai se con i tuoi non parli mai se ti nascondi come me sfuggi gli sguardi e te ne stai rinchiuso in camera e non vuoi mangiare stringi forte a te il cuscino piangi e non lo sai quanto altro male ti farà la solitudine marco nel mio diario ho una fotografia hai gli occhi di bambino un poco timido la stringo forte al cuore e sento che ci sei fra i compiti d'inglese e matematica tuo padre e i suoi consigli che monotonia lui con il suo lavoro ti ha portato via di certo il tuo parere non l'ha chiesto mai ha detto "un giorno tu mi capirai" chissà se tu mi penserai se con gli amici parlerai per non soffrire più per me ma non è facile lo sai a scuola non ne posso più e i pomeriggi senza te studiare è inutile tutte le idee si affollano su te non è possibile dividere la vita di noi due ti prego aspettami amore mio... ma illuderti non so! la solitudine fra noi questo silenzio dentro me è l'inquietudine di vivere la vita senza te ti prego aspettami perché non posso stare senza te non è possibile dividere la storia di noi due la solitudine fra noi questo silenzio dentro me è l'inquietudine di vivere la vita senza te ti prego aspettami perché non posso stare senza te non è possibile dividere la storia di noi due la solitudine. | Thậm chí tôi không biết liệu anh ấy có còn nghĩ về tôi Một khi anh ấy đã lên chuyến tàu không tha thứ ấy Tôi tưởng tượng anh ấy giết thời gian Trong buổi sáng xám xịt giá lạnh của cơn mưa thành phố Nghĩ về một người nào đó sẽ chạy đến với anh ta Người sẽ hỏi anh ấy "Liệu có lúc nào đó anh nhớ em?" Anh ấy sẽ cười và nói đã gặp cô gái vui vẻ này Nhưng chỉ là chuyện thoáng qua của mùa hè và sẽ chẳng gặp lại cô ta nữa Ôi, trời ơi, tôi hi vọng mình sai lầm Nhưng tôi không cảm thấy mạnh mẽ Tôi đã thật vui vẻ và rồi thật buồn bã Thật hạnh phúc, cảm thấy tốt đẹp và tệ hại Tôi còn trẻ, tôi đã già, tôi cười, tôi khóc Tôi nói thật nhưng đó là một lời nói dối Tôi cứ điên cuồng lấn cấn chuyện tiếp tục hay từ bỏ Cư xử đúng mực, thanh khiết, ô uế, ôi, quạnh quẽ Tôi ghét nói từ đó vô cùng Và không, tôi không điên để mà làm những chuyện đó Thậm chí tôi còn ước mình nên điên hơn chút nữa Và giữ lại chút gì của anh ấy để soi thấu bản thân tôi Anh ấy đã yêu tôi bằng tất cả khả năng, tôi chẳng bao giờ cảm thấy đủ Và rồi tôi trở về căn phòng mình, nơi anh ấy biết rõ Tôi từ từ cảm nhận lại cách anh ấy vuốt ve Tôi nói với anh ấy và anh ấy trở thành một phần của tôi Và rồi tôi biết anh ấy sẽ chẳng bao giờ để mùa hè qua đi Chúa ơi, tôi hi vọng mình đúng đắn Tôi sẽ chẳng bỏ cuộc mà chưa chiến đấu Và tôi có thể chấp nhận mọi lời đàm tiếu về tôi Mà chẳng ai có thể biết Rằng chúng tôi có với nhau thật ít ỏi Có bao giờ họ tìm thấy cả cuộc đời mình Tôi sẽ chẳng thay đổi dù chỉ một ngày Dù cho cái giá phải trả là sự cô đơn Sự cô đơn đang xé nát tâm can tôi Nó xé vụn tôi, dìm tôi xuống và rồi Nó phủ vây trái tim tôi, ôi, sao mà quạnh quẽ Liệu anh ấy có còn nhớ tất cả những điều đã nói với tôi Tôi còn trẻ, tôi đã già, tôi cười, tôi khóc Tôi nói thật nhưng đó là một lời nói dối Tôi cứ điên cuồng lấn cấn chuyện tiếp tục hay từ bỏ Cư xử đúng mực, thanh khiết, ô uế, ôi, sao mà lẻ loi Liệu anh ấy có còn nhớ tất cả những điều đã nói với tôi Và tôi có thể chấp nhận mọi lời đàm tiếu về tôi Mà chẳng ai có thể biết Rằng chúng tôi có với nhau thật ít ỏi Có bao giờ họ tìm thấy cả cuộc đời mình Tôi sẽ chẳng thay đổi dù chỉ một ngày Dù cho cái giá phải trả là sự cô đơn |