Long were the nights when my days once revolved around you Counting my footsteps, praying the floor won't fall through, again My mother accused me of losing my mind, but I swore I was fine You paint me a blue sky and go back and turn it to rain And I lived in your chess game, but you changed the rules every day Wondering which version of you I might get on the phone tonight Well I stopped picking up, and this song is to let you know why Dear John, I see it all now that you're gone Don't you think I was too young to be messed with? The girl in the dress, cried the whole way home. I should've known Well maybe it's me and my blind optimism to blame Maybe it's you and your sick need to give love then take it away And you'll add my name to your long list of traitors who don't understand And I'll look back and regret how I ignored when they said "run as fast as you can" Dear John, I see it all now that you're gone Don't you think I was too young to be messed with? The girl in the dress, cried the whole way home Dear John, I see it all, now it was wrong Don't you think 19 is too young to be played by your dark twisted games, when I loved you so? I should've known You are an expert at sorry, and keeping lines blurry Never impressed by me acing your tests All the girls that you run dry with tired, lifeless eyes cause you burned them out But I took your matches before fire could catch me, so don't look now: I'm shining like fireworks over your sad, empty town Dear John, I see it all now that you're gone Don't you think I was too young to be messed with? The girl in the dress, cried the whole way home. I see it all now that you're gone Don't you think I was too young to be messed with? The girl in the dress wrote you a song You should've known You should've known Don't you think I was too young? You should've known | Gửi John những đêm thật dài khi em chỉ nghĩ về anh đếm những bước chân em đi đi lại lại quanh phòng khi cầu nguyện sẽ không bị vấp ngã lần nữa mẹ nói em bị mất trí nhưng em thề là em ổn mà anh vẽ ra cho em một bầu trời xanh thơ mộng rồi bỏ đi và khiến nó đổ mưa và em đã sống trong ván cờ cuộc đời anh nhưng anh đổi luật chơi mỗi ngày tự hỏi em sẽ phải tiếp nhận con người nào của anh trên điện thoại đêm nay tốt thôi, em đã không nhấc máy nữa và bài hát này là để cho anh biết lí do tại sao \"Gửi John, em thấy anh đã đi thật rồi anh không nghĩ là em còn quá trẻ để bị anh vui chơi qua đường sao? cô gái trong bộ váy ấy, khóc suốt quãng đường về nhà đáng lẽ em phải biết\" tốt thôi, có lẽ là tại em và sự lạc quan mù quáng của em để đổ lỗi có lẽ là tại anh và căn bệnh cần được yêu thương để mang nó đi khỏi của anh và anh sẽ thêm tên em vào danh sách dài những kẻ phản bội của anh những người còn chẳng hiểu được và em sẽ ngoẳnh đầu lại hối tiếc cách em mặc kệ khi họ nói:\"hãy chạy nhanh nhất có thể\" \"Gửi John, em thấy anh đã đi thật rồi anh không nghĩ là em còn quá trẻ để bị anh vui chơi qua đường sao? cô gái trong bộ váy ấy, khóc suốt quãng đường về nhà đáng lẽ em phải biết Gửi John, giờ em nhận ra đó hoàn toàn là một sai lầm anh không nghĩ 19 tuổi là quá trẻ để bị lôi kéo vào cuộc chơi tăm tối đồi bại của anh àh? khi mà em đã yêu anh nhiều đến thế đáng lẽ em phải biết.\" anh là một chuyên gia của những lời xin lỗi và cứ tiếp tục những câu nói nhơ nhuốc chẳng bao giờ bị ấn tượng bởi cách em vượt qua những bài kiểm tra của anh một cách suất sắc tất cả những cô gái bị anh làm khô héo bằng sự mệt mỏi, những đôi mắt chẳng còn sức sống bởi anh đã thiêu đốt chúng nhưng em đã cầm được que diêm của anh trước khi ngọn lửa bén tới em nên đừng nhìn, lúc này: em đang cháy sáng như pháo hoa trên nỗi buồn của anh, một thành phố trống rỗng \"Gửi John, em thấy anh đã đi thật rồi anh không nghĩ là em còn quá trẻ để bị anh vui chơi qua đường sao? cô gái trong bộ váy ấy, khóc suốt quãng đường về nhà em thấy anh đã đi thật rồi anh không nghĩ là em còn quá trẻ để bị anh vui chơi qua đường sao? cô gái trong bộ váy ấy, viết cho anh một khúc ca lẽ ra anh nên biết, anh nên biết anh không nghĩ là em còn quá trẻ àh? lẽ ra anh phải biết\" |