In the Spring of Forty-seven, So the story, it is told, Old John Sutter went to the mill site Found a piece of shining gold. Well, he took it to the city Where the word, like wildfire, spread. And old John Sutter soon came to wish he'd Left that stone in the river bed. For they came like herds of locusts Every woman, child and man In their lumbering Conestogas They left their tracks upon the land. Some would fail and some would prosper Some would die and some would kill Some would thank the Lord for their deliverance And some would curse John Sutter's Mill. Well, they came from New York City, And they came from Alabam' With their dreams of finding fortunes In this wild unsettled land. Well, some fell prey to hostile arrows As they tried to cross the plains. And some were lost in the Rocky Mountains With their hands froze to the reins. Some would fail and some would prosper Some would die and some would kill Some would thank the Lord for their deliverance And some would curse John Sutter's Mill. Well, some pushed on to California And others stopped to take their rest. And by the Spring of Eighteen-sixty They had opened up the west. And then the railroad came behind them And the land was plowed and tamed, When Old John Sutter went to meet his maker, He'd not one penny to his name. Some would fail and some would prosper Some would die and some would kill Some would thank the Lord for their deliverance And some would curse John Sutter's Mill. And some would curse John Sutter's Mill Some men's thirsts are never filled. | Chuyện kể rằng Mùa xuân của năm bốn mươi bảy Già John Sutter Tìm thấy một mẩu vàng sáng chói Sau những ngày cực khổ gian lao Ông mang nó về thành phố Nơi lời nói lan nhanh như lửa cháy Và già John nhanh chóng ước rằng Mình đã ném mảnh vàng đó vào lòng sông Bởi vì họ đã tràn tới như một lũ châu chấu Đàn bà, lũ trẻ và đám đàn ông Trên những chuyến Conestogas ì ạch Và in dấu khắp mọi nơi Thất bại và thành công Giết và bị giết Nhiều người trong số họ vui mừng vì đã được giải thoát Trong khi một số lại bị lời nguyền của John Sutter theo đuổi Họ đến từ New york Hay từ Alabama Với ước mơ theo đuổi may mắn Trên mảnh đất hoang dã hỗn loạn này Nhiều nạn nhân đã ngã xuống dưới mũi tên da đỏ thù địch Khi vượt qua dải đồng bằng mênh mông Hoặc chết vì lạnh cóng Trên dãy núi Rocky bạt ngàn Họ tiến về Califonia Dù nhiều người nằm lại dọc đường Và mùa xuân năm 1860 Họ khai phá cả miền Tây Và với đường sắt bên cạnh Miền Tây đã bị đào xới và chinh phục Và khi già John mất đi Chẳng được ai nhớ đến Nhưng vẫn còn đó lời nguyền của ông Tham vọng con người chẳng bao giờ kết thúc Hẹn một lúc nào đó sẽ cho ra đời 1 serie entry về miền Tây hoang dã, về Lucky Luke, Buffalo Bill, Billy the Kid hay Calamity Jane, về Cuộc chiến dây thép gai và cuộc chiến hào hùng của dân da đỏ. |