Our Canon in D I wrote a song for you I don't know if you'll listen to But if you do I don't think you Will understand the poetry Don't think I'll let you go So easily, girl you don't know The depths to which I understand Just how much you were meant for me I had a dream last night That we somehow had made it right And everything Was new and green And we could dance eternally But then the sun came out And I woke up to face the doubt That you and I Would ever see Each other as we used to be Can't understand How the feeling that we know we had Could just be abandoned Be tossed into the wind So easily It cannot be You know it meant too much When in the end After everything is said and done See, we chose to spend An eternity without A melody A symphony A life without our Canon in "D" I've heard a story told About a staircase made of gold That winds its way Up through the clouds And stops at Heaven's door And if some day I stand Before that door without your hand Wrapped up in mine I'll sit right down And wait forever more Can't understand How the feeling that we know we had Could just be abandoned Be tossed into the wind So easily It cannot be You know it meant too much When in the end After everything is said and done See, we chose to spend An eternity without A melody A symphony A life without our Canon in "D" See The sun is sinking low It's time for me to go And try To just get by Bye Bye thanks | Khúc cung rê trưởng của đôi ta Tôi viết 1 bài ca dành riêng tặng em Tôi không biết em có nghe được hay không Nhưng tôi biết nếu em có nghe cũng không thể hiểu lời ca trong đó Không thể tin rằng tôi đã để em ra đi quá dễ dàng Em không biết rằng tự trong sâu thẳm tôi hiểu em có ý nghĩa với tôi biết bao Đêm tôi qua đã mơ, rằng bằng một cách nào đó chúng ta đã làm lành, và mọi thứ lại trở nên tươi mới và đầy sức sống Và đôi ta sánh đôi khiêu vũ cho đến mãi mãi về sau Nhưng khi mặt trời lên, tôi thức dậy và lại đối mặt với nỗi hoài nghi Rằng em và tôi có thể ở bên nhau như ngày xưa chúng ta vẫn thế Không thể hiểu vì sao cảm giác mà cả hai ta cùng có và cùng hiểu có thể bỏ ra đi, có thế dễ dàng bị cuốn đi theo cơn gió Điều đó là không thể, em biết rằng nó có quá nhiều ý nghĩa Cuối cùng, khi tất cả đã mọi việc đã được thu xếp, em thấy đấy, chúng ta đã lựa chọn, cho đến mãi mãi về sau thiếu đi một giai điệu, một khúc nhạc. Một cuộc sống thiếu đi bản luân khúc cung rê trưởng của đôi ta Tôi đã nghe câu chuyện kể về một chiếc cầu thang được làm bằng vàng dẫn xuyên qua các đám mây và đưa tới cánh cửa thiên đường Và nếu một ngày nào đó tôi đến trước cánh cửa thiên đường mà không có em tay trong tay Tôi sẽ ngồi đó, chờ em mãi mãi Không thể hiểu vì sao cảm giác mà cả hai ta cùng có và cùng hiểu có thể bỏ ra đi, có thế dễ dàng bị cuốn đi theo cơn gió Điều đó là không thể, em biết rằng nó có quá nhiều ý nghĩa Cuối cùng, khi tất cả đã mọi việc đã được thu xếp, em thấy đấy, chúng ta đã lựa chọn cho đến mãi mãi về sau thiếu đi một giai điệu, một khúc nhạc. Một cuộc sống thiếu đi bản luân khúc cung rê trưởng của đôi ta Em hãy nhìn kìa ánh mặt trời đã dần tắt Đã đến lúc tôi phải ra đi Và cố gắng để vượt qua nỗi đau này Tạm biệt em yêu ! |