Now and then I think of when we were together Like when you said you felt so happy you could die I told myself that you were right for me But felt so lonely in your company But that was love and it's an ache I still remember You can get addicted to a certain kind of sadness Like resignation to the end Always the end So when we found that we could not make sense Well you said that we would still be friends But I'll admit that I was glad that it was over But you didn't have to cut me off Make out like it never happened And that we were nothing And I don't even need your love But you treat me like a stranger And that feels so rough No you didn't have to stoop so low Have your friends collect your records And then change your number I guess that I don't need that though Now you're just somebody that I used to know Now you're just somebody that I used to know Now you're just somebody that I used to know Now and then I think of all the times you screwed me over But had me believing it was always something that I'd done But I don't wanna live that way Reading into every word you say You said that you could let it go And I wouldn't catch you hung up on somebody that you used to know But you didn't have to cut me off Make out like it never happened And that we were nothing And I don't even need your love But you treat me like a stranger And that feels so rough No you didn't have to stoop so low Have your friends collect your records And then change your number I guess that I don't need that though Now you're just somebody that I used to know (Somebody) I used to know (Somebody) Somebody that I used to know (Somebody) I used to know (Somebody) Now you're just somebody that I used to know I used to know That I used to know I used to know Somebody | Một Người Mà Anh Từng Quen Thỉnh thoảng, anh nghĩ về hồi mình còn bên nhau, Cái khi em nói rằng em cảm thấy quá hạnh phúc đến chết đi ấy Anh đã tự nhủ lòng, em đúng là dành cho anh Nhưng thấy sao vẫn lẻ loi dù có em bầu bạn Nhưng đó là tình yêu và là một nỗi đau, anh còn nhớ mãi. Em có thể nghiện cái kiểu buồn rầu nào đó mất thôi Như một sự cam chịu tới cùng Luôn luôn tới cùng! Thế nên, khi mình nhận ra chẳng còn điều gì ý nghĩa dành cho nhau nữa. Thôi! em từng nói mình vẫn là bạn mà! Nhưng anh phải thừa nhận rằng anh vui vì chuyện đã qua rồi. Điệp khúc Nhưng em đâu cần phải tuyệt giao với anh Xem như chuyện chưa hề xảy ra Và giữa hai ta đã chẳng có gì Và anh có cần tình yêu của em đâu! Nhưng em lại đối xử với anh như người xa lạ Điều đó hết sức tàn nhẫn! Không! em không cần phải cúi thấp xuống thế! Phải chăng các bạn em đến thu gom hồ sơ của em Xong rồi đổi luôn số điện thoại của em? Anh đoán, anh không cần đâu! vả chăng Giờ đây, em cũng chỉ là một người nào đó mà anh từng quen biết Giờ đây, em cũng chỉ là một người nào đó mà anh từng quen biết Giờ đây, em chỉ là một người nào đó mà anh từng quen biết, vậy thôi! Thỉnh thoảng, em nghĩ về khoảng thời gian anh khiến em tổn thương sâu sắc Nhưng buộc em tin rằng kiểu gì cũng tại em hết! Nhưng em không muốn sống theo lối đó! Hiểu bóng gió từng lời anh nói Anh từng nói rằng: anh có thể mặc xác nó! Và em sẽ không bám riết lấy một bóng hình dai dẳng trong tâm trí Mà em từng quen đâu! [Điệp khúc lặp lại] (Ai đó) Anh từng quen biết (Ai đó) Anh từng quen biết (Ai đó) Anh từng quen biết (Ai đó) Giờ đây, em chỉ là một người nào đó mà anh từng quen biết, vậy thôi! Anh từng quen biết Mà anh từng quen biết Anh từng quen biết Ai đó |