Loving him is like driving a new Maserati down a dead end street Faster than the wind, passionate as sin, ending so suddenly Loving him is like trying to change your mind once you’re already flying through the free fall Like the colors in autumn, so bright, just before they lose it all Losing him was blue, like I’ve never known Missing him was dark grey, all alone Forgetting him was like trying to know somebody you never met But loving him was red Loving him was red Touching him was like realizing all you ever wanted was right there in front of you Memorizing him was as easy as knowing all the words to your old favorite song Fighting with him was like trying to solve a crossword and realizing there’s no right answer Regretting him was like wishing you’d never found out that love could be that strong Losing him was blue, like I’ve never known Missing him was dark grey, all alone Forgetting him was like trying to know somebody you never met But loving him was red Loving him was red Oh, red Burning red Remembering him comes in flashbacks, in echoes Tell myself it’s time now, gotta let go But moving on from him is impossible when I still see it all in my head Burning red Loving him was red Oh, losing him was blue, like I’ve never known Missing him was dark grey, all alone Forgetting him was like trying to know somebody you never met ‘Cause loving him was red Yeah, yeah red Burning red And that’s why he’s spinning round in my head Comes back to me, burning red Yeah, yeah His love was like driving a new Maserati down a dead end street | Màu đỏ Yêu anh, em như thể đang lái chiếc Maserati mới vào một ngõ cụt vậy. Phải nhanh hơn cả gió, cuốn hút như tội lỗi(?) và chấm dứt sao quá đột ngột. Yêu anh, em như thể đang cố gắng thay đổi quyết định một khi đã sẵn sàng cho một lần bay tự do. Như những sắc màu của mùa thu, sáng ngời, nhưng đó là trước khi ta mất tất cả. Mất anh đó là một mảng màu xanh, em chưa từng biết Nhớ anh là một khung xám xịt của nỗi cô đơn hoàn toàn. Quên anh em thấy như thể phải cố nhớ một ai, ta chưa từng gặp. Nhưng yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn. Yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn. Sát bên anh em như nhận ra tất cả điều em từng muốn đã ở sẵn đó, ngay trước em đây. Hồi nhớ anh thật dễ dàng như nhớ lại tất cả những từ trong bài hát yêu thích ngày xưa. Tranh cãi với anh như thể cố giải một trò chơi ô chữ và sau đó em nhận ra rằng không có lời giải đúng. Ân hận về anh như thể em ước rằng mình chưa từng nhận ra sức mạnh của tình yêu vậy. Mất anh đó là một mảng màu xanh, em chưa từng biết Nhớ anh là một khung xám xịt của nỗi cô đơn hoàn toàn. Quên anh em thấy như thể phải cố nhớ một ai, ta chưa từng gặp. Nhưng yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn. Yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn Ôi, màu đỏ. Màu đỏ bùng cháy ấy. Nhớ khi anh bước vào trong ánh đèn, trong những tiếng vang dội, em tự nhủ đã tới lúc rồi, phải đi thôi. Nhưng quả thật rời xa anh là điều không thể khi trong đầu em vẫn đang thấy tất cả. Một màu đỏ bùng cháy. Yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn ấy Ôi, mất anh, đó là một mảng màu xanh, em chưa từng biết Nhớ anh là một khung xám xịt của nỗi cô đơn. Quên anh em thấy như thể phải cố nhớ một ai ta chưa từng gặp. Bởi, yêu anh bằng màu đỏ nồng nàn. Vâng chính màu đỏ ấy. Và đó là lí do tại sao anh luôn quẩn quanh trong đầu em. Hãy đến bên em, bên màu đỏ bùng cháy ấy. Tình yêu của anh giống như lái chiếc Maserati mới đâm vào ngõ cụt mà thôi. |