I remember a meadow one morning in May. With a sky full of dreams that sailed in that day. I was dancing through green waves of grass like the sea For a moment in time I could feel I was free. There are waves of forgiveness and waves of regret. And the first waves of true love Ill never forget. In the meadow that morning as I wandered alone There were green waves of yearning for life still unknown. Take me home to the meadow that cradles my heart Where the waves reach as far as you can se. Take me home to the meadow weve been too long apart, I can still hear you calling for me. Take me home to the meadow that cradles my heart Where the waves reach as far as you can se. Take me home to the meadow weve been too long apart, I can still hear you calling for me. What Id give to remember that heavenly state Just a moment in time all mine to create. As Im taking my last breath I know what Ill see Therell be green waves forever out there waiting for me. Take me home to the meadow that cradles my heart Where the waves reach as far as you can se. Take me home to the meadow weve been too long apart, I can still hear you calling for me. | Tôi nhớ về một đồng cỏ vào buổi sáng của tháng năm Với bầu trời tràn ngập ước mơ đang giăng buồm ngày hôm đó Tôi nhảy múa qua những làn sóng cỏ xanh giống như trên biển cả Trong khoảng thời gian ấy, tôi cảm thấy mình thật sự tự do. Có những cơn sóng cho lòng vị tha, có cả cơn sóng của sự hối tiếc Và cơn sóng đầu tiên cho một tình yêu chân chính, tôi sẽ không bao giờ quên Đồng cỏ mà tôi thả bộ buổi sáng hôm ấy sẽ còn rất nhiều cơn sóng xanh biếc Gửi gắm trong đó những khát khao cho cuộc sống mà chưa được biết tên. Hãy đưa tôi về với cánh đồng tạo hoá nên trái tim tôi Nơi những cơn sóng vươn tới từ rất xa ngoài khơi Hãy đưa tôi về đồng cỏ của mái nhà quê hương ấy Bởi vì chúng ta đã cách xa nhau quá rồi Tôi có thể nghe đâu đó bạn đang gọi tên tôi. Hãy đưa tôi về với cánh đồng tạo hoá nên trái tim tôi Nơi những cơn sóng vươn tới từ rất xa ngoài khơi Hãy đưa tôi về đồng cỏ của mái nhà quê hương ấy Bởi vì chúng ta đã cách xa nhau quá rồi Tôi có thể nghe đâu đó bạn đang gọi tên tôi. Tôi phải đánh đổi thứ gì đây? Để có thể nhớ mãi cảm giác thiên đường này Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy tất cả trong tôi như được hồi sinh Cho đến khi tôi trút những hơi thở cuối cùng, tôi biết mình sẽ thấy những gì Đó là những làn sóng xanh biếc vô tận ở ngoài kia đang chờ đợi tôi… Hãy đưa tôi về với cánh đồng tạo hoá nên trái tim tôi Nơi những cơn sóng vươn tới từ rất xa ngoài khơi Hãy đưa tôi về đồng cỏ của mái nhà quê hương ấy Bởi vì chúng ta đã cách xa nhau quá rồi Tôi có thể nghe đâu đó bạn đang gọi tên tôi. |