If you get lonely, think of me only Prison isn’t going to keep me from you Remember Coney Island and how we Get into the water, ’till the waves turned blue Nobody does have to know, That our love’s alive, Keep it under low, if you want to hide Got that same address, if you want to ride On Greenwich Avenue, wishing and thinkin’ of you Living without you is like TV in black and white You turned me on and brought color into my life When I’m around you suddenly I realize That I was blind before I saw the world with your eyes If you get lonely, think of this only Heaven hasn’t forgotten about you Though you can’t hold me, pick up and phone me Use your one phone call on your ex-girl, boo I won’t tell a single soul, how you spend your nights In that single cell, holding your pillow tight If you really are afraid, then you ought to know That you’re the one I want, The one I want, forevermore Living without you is like TV in black and white You turned me on and brought color into my life When I’m around you suddenly I realize That I was blind before I saw the world with your eyes I know you get scared sometimes, boy Nothing to be feared when you’re in my heart Troubles come in threes, but in your case, They came in millions, and trillions, but that’s alright Living without you is like TV in black and white You turned me on and brought color into my life When I’m around you suddenly I realize That I was blind before I saw the world with your eyes Like TV in black and white (x4) | Nếu người thấy đơn côi, hãy nghĩ về em thôi Em và anh, ngục tù đâu thể nào chia cách Nhớ đến đảo Coney nơi đôi mình Đắm chìm trong làn nước cho đến khi những con sóng cũng hóa xanh xao Đâu ai phải biết Tình ta vẫn còn đây Cứ chôn chặt tình này nếu anh muốn giấu Rồi hãy cho nhau một chốn, lỡ mai đây anh muốn tìm về Trên đại lộ Greenwich, mong và nhớ về anh Thiếu vắng người cũng như tivi chỉ hai màu đen trắng Anh đã thức tỉnh em với đa sắc trong đời Khi bên người, em bỗng chợt nhận ra Rằng mình thui chột trước khi thấy thế giới qua đôi mắt anh Nếu anh thấy đơn côi, chỉ cần nghĩ về điều này thôi Rằng anh, thiên đường chưa bao giờ từ bỏ Dù không thể ôm em, hãy nhấc điện thoại và gọi em Dùng chiếc điện thoại duy nhất của mình gọi cho em – người tình xưa cũ của anh, cưng à Em sẽ chẳng kể đâu với linh hồn đơn độc, nỗi trở trăn người thao thức hằng đêm Trong căn phòng lạnh lẽo, ôm khư khư chiếc gối của người Nếu anh thực sự sợ hãi, anh phải biết Rằng anh là người duy nhất em muốn Mãi mãi là người duy nhất em muốn mà thôi Thiếu vắng anh cũng như tivi chỉ hai màu đen trắng Anh đã thức tỉnh em với đa sắc trong đời Khi bên anh bất chợt em nhận ra Rằng mình thui chột trước khi thấy thế giới qua đôi mắt anh Em hiểu đôi khi anh sợ hãi, chàng trai à Nhưng đâu có gì đáng sợ khi anh luôn ở trong tim em Đời ai cũng dăm ba lần giông tố, nhưng với anh Giông gió gấp vô vàn, và rồi cũng ổn thôi Thiếu vắng anh cũng như tivi chỉ hai màu đen trắng Anh đã thức tỉnh em với đa sắc trong đời Khi bên anh bất chợt em nhận ra Rằng mình thui chột trước khi thấy thế giới qua đôi mắt anh Ôi thật như ti vi hai chỉ hai màu đen trắng vậy! |