[ti:菊花台] [ar:周杰伦] 你的泪光柔弱中带伤 惨白的月儿弯弯固住过往 夜太漫长凝结成了霜 是谁在阁楼上冰冷地绝望 雨轻轻叹朱红色的窗 我依身在纸上被风吹乱 梦在远方化成一缕香 随风飘散你的模样 菊花灿烂地烧 你的笑容已泛黄 花落人断肠我心事静静躺 被风乱也微摇 你的影子剪不断 独留我孤单在湖面神伤 花已伤完飘落了灿烂 凋谢的市道上冥冥不堪 手摸独樵愁心拆两半 他已上不了爱一辈子摇晃 谁的江山马蹄声慌乱 我一身的戎装呼啸沧桑 天微微亮你轻声的叹 一夜惆怅如此委婉 菊花灿烂地烧你的笑容已泛黄 花落人断肠我心事静静躺 被风乱也微摇 你的影子剪不断 独留我孤单在湖面神伤 菊花灿烂地烧你的笑容已泛黄 花落人断肠我心事静静躺 被风乱也微摇 你的影子剪不断 独留我孤单在湖面神伤 ---Pinyin--- [ti: ju hua tai ] [ar: zhou jie lun ] ni de lei guang rou ruo zhong dai shang can bai de yue wan wan gou zhu guo wang ye tai man chang ning jie cheng le shuang shi shui zai ge lou shang bing leng di jue wang yu qing qing dan zhu hong se de chuang wo yi sheng zai zhi shang bei feng chui luan meng zai yuan fang hua cheng yi lv sha sui feng piao san ni de mu yang ju hua can man di shang ni de xiao rong yi fan huang hua luo ren duan chang wo xin shi jing jing tang bei feng luan ye wei yang ni de ying zi jian bu duan tu liu wo gu dan zai hu mian cheng shuang hua yi xiang wan piao luo le can lan diao xie de shi dao shang ming yun bu kan chou mo du jiang qiu xin chai liang ban pa ni shang bu liao an yi bei zi yao huang shui de jiang shan ma ti sheng kuang luan wo yi shen de rong zhuang hu xiao cang sang tian wei wei liang ni qing sheng di tan yi ye chou chang ru ci wei wan | Nỗi buồn hoa cúc Nước mắt người lấp lánh Quyện theo nỗi đau mong manh Mảnh trăng liềm nhợt nhạt sắc chết chóc cài vào quá khứ Đêm dài quá Chuyển dạng sương giăng Ai đang ở trên đài cao? Nỗi tuyệt vọng lạnh như giá băng Mưa khẽ tí tách Vết cửa sổ thắm đỏ Cả đời ta bày trên phiến giấy đã bị gió ào ạt đến tả tơi Giấc mơ xa thẳm Chuyển vệt dạ hương Theo lộng gió khiến nhân dạng tan đi Cúc tàn lụi. Sàn hoa trải nỗi đau thương Môi người cười đã vàng vọt Nỗi quan hoài của ta giọt giọt rơi Cơn gió bấc hỗn loạn. Đêm chưa tan Nỗi u hoài của người không thể cắt lìa Để lại ta với cô độc bên mặt hồ Thành đôi Đóa hoa là bóng đêm giăng Hờ hững trôi xuôi dòng lấp lánh Héo mòn trong bao la thăm thẳm Định mệnh không thể xóa nhòa Nếu buồn đau, xin người đừng băng qua con sông tan vỡ đôi ngả Ta e rằng người sẽ chẳng quay về được bến bờ Cả đời này mãi hoang mang Vó ngựa âm âm cuồng lọan Trên lãnh thổ của ai? Ta khoác chiến bào gầm lên với cả thiên nhiên ào ã Bầu trời lung linh Người nhẹ thở dài Khẽ khàng thương cảm U uất trong đêm Cúc tàn lụi. Sàn hoa trải thảm đau Môi người cười đã vàng vọt Nỗi quan hoài của ta giọt giọt rơi Cơn gió bấc hỗn loạn. Đêm chưa tan Hình bóng người không thể chia cắt Để lại ta với cô độc bên mặt hồ Thành đôi |