振り返ればいつだって かわらぬキミの笑顔が・った 歩き疲れ立ち止まる日も 小さな喜びの日も この両手に抱えきれない 愛を教えてくれた Ah 暖かく そっと優しく よみがえる風は まだ・の日のままのまぶしさで 吹き抜けてゆくよ ・切ることの罪深さを 信じ・えることの強さを 数え切れぬ昼と夜を 胸にしまって行こう。。。 別れと出会いの道を キズつきながらボクらは歩いて行くんだね Ah 暖かく そっと優しく よみがえる風は いまひとり空を見つめてる ボクに頬えんでいる まだ・の日のままのまぶしさで 手を振っている キミはeverlasting memory ----- furikaereba itsudatte kawaranu [kimi] no egao ga atta arukitsukare tachidomaru hi mo chiisa na yorokobi no hi mo kono ryoute ni kakaekirenai ai wo oshiete kureta Ah atatakaku sotto yasashiku yomigaeru kaze wa mada ano hi no mama no mabushisa de fukinukete yuku yo uragiru koto no tsumibukasa wo shinjiaeru koto no tsuyosa wo kazoekirenu hiru to yoru wo mune ni shimatteyukou... wakare to deai no michi wo [kizu]tsukinagara [boku]ra wa aruiteyuku n' da ne Ah atatakaku sotto yasashiku yomigaeru kaze wa ima hitori sora wo mitsumeteru [boku] ni hohoendeiru mada ano hi no mama no mabushisa de te wo futteiru [kimi] wa everlasting memory ----- Sometimes, if I turn and look back to where your unchanging smile was, both on the day when I stood still after walking to exhaustion and on the day of that small delight, when you taught me a love that couldn't be carried in my two hands alone... Ah, still that warmly, so tenderly reawakened breeze keeps on blowing through with the same kind of radiance it had on that day. The depth of guilt of that which betrays, the strength of belief in each other, the countless noons and nights-- I take these things into my heart before I go. On the road of meetings and partings, while we're being hurt, we keep on walking, don't we? Ah, now that warmly, so tenderly reawakened breeze keeps gazing at the lonely sky and smiling down on me still with the same radiance it had on that day; I keep waving my hand at the everlasting memory of you. | Đôi khi, nếu anh quay lại và nhìn lại Nơi có nụ cười em không thay đổi, Cả hai ta vào cái ngày anh vẫn có thể đứng vững dù đã cạn kiệt sức lực Và ngày đó có một niềm vui nhỏ, khi em dạy anh rằng đôi tay của riêng một người không thể nắm giữ được một tình yêu Ah, ngọn gió đã thức tỉnh kia vẫn nồng nhiệt, rất dịu dàng vẫn tiếp tục thổi và rực rỡ như ngọn gió đã thổi vào ngày ấy Tội lỗi của điều đó là phản bội sức mạnh của niềm tin vào nhau, Vô vàn ngày dài hay đêm thâu Anh sẽ cất giữ những điều này trong trái tim trước khi ra đi. Con đường dài đầy rẫy những gặp gỡ và chia ly, Dù có bị tổn thương, chúng ta sẽ vẫn tiếp tục tiến về phía trước, phải không? Ah, ngọn gió đã thức tỉnh kia vẫn nồng nhiệt, rất dịu dàng Vẫn đang chăm chú nhìn vào bầu trời cô đơn Và mỉm cười với anh Và vẫn rực rỡ như ngọn gió đã thổi vào ngày ấy; Anh vẫn vẫy chào những kí ức vĩnh cửu về em. |