It's strange to think the songs we used to sing The smiles, the flowers, everything: is gone Yesterday I found out about you Even now just looking at you: feels wrong You say that you'd take it all back, given one chance It was a moment of weakness and you said yes... [Chorus:] You should've said no, you should've gone home You should've thought twice before you let it all go You should've know that word, bout what you did with her Would get back to me... And I should've been there, in the back of your mind I shouldn't be asking myself why You shouldn't be begging for forgiveness at my feet... You should've said no, baby and you might still have me You can see that I've been crying And baby you know all the right things: to say But do you honestly expect me to believe We could ever be the same... You say that the past is the past, you need one chance It was a moment of weakness and you said yes... [Repeat Chorus] I can't resist... before you go, tell me this Was it worth it... Was she worth this... No... no no no... [Repeat Chorus] | Thật lạ khi nghĩ về những bài hát chúng ta đã cùng hát với nhau Những nụ cười, những đóa hoa, tất cả mọi thứ đã xa rồi Hôm qua em đã nhận ra con người thật của anh Thậm chí bây giờ,chỉ cần nhìn vào mắt anh thôi đã khiến em cảm thấy tội lỗi Anh nói rằng anh sẽ khiến mọi chuyện trở lại như xưa “Xin hãy cho anh một cơ hội Vì đó là một phút yếu lòng và anh đã buông xuôi…” Đáng lẽ anh không nên làm thế, anh nên về nhà Và lẽ ra anh nên suy nghĩ cẩn thận trước khi để chuyện đó xảy ra Anh nên hiểu điều đó, về những gì anh đã làm với cô ấy Mà quay về bên em… Và đáng ra em cũng nên ở đó Ngay trong tâm trí anh Em cũng không nên tự hỏi Tại sao anh không quỳ xuống cầu xin sự tha thứ nơi em? Nếu anh làm thế thì anh yêu, anh hẳn vẫn có em bên cạnh Anh có thể đã thấy em rơi lệ Và anh yêu, anh biết nói những lời yêu thương Nhưng liệu anh có mong rằng em sẽ tin Chúng ta sẽ trở về như xưa Anh nói: “Những gì đã qua chỉ là quá khứ Anh cần em cho anh một cơ hội nữa Bởi đó chỉ là một phút yếu mềm và anh đã buông xuôi…” Đáng lẽ anh không nên làm thế, anh nên về nhà Và lẽ ra anh nên suy nghĩ cẩn thận trước khi để chuyện đó xảy ra Anh nên hiểu điều đó, về những gì anh đã làm với cô ấy Mà quay về bên em… Và đáng ra em cũng nên ở đó Ngay trong tâm trí anh Em cũng không nên tự hỏi Tại sao anh không quỳ xuống cầu xin sự tha thứ nơi em? Nếu anh làm thế thì anh yêu, anh hẳn vẫn có em bên cạnh Em không thể chịu đựng thêm nữa Nhưng trước khi ra đi Xin anh hãy trả lời em Liệu điều đó có đáng không? Liệu cô ấy có xứng đáng không?... |