夢の続き 追いかけていたはずなのに 曲がりくねった 細い道 人に躓く あの頃にみたいにって 戻りたいわけじゃないの なくしてきた空を 探してる 分かってくれます様に 犠牲になった様な 悲しい顔は やめてよ 罪の最後は涙じゃないよ ずっと苦しく背負ってくんだ 出口見えない感情迷路に 誰を待ってるの 白いノートに綴った様に もっと素直に吐き出したいよ 何から逃れたいんだ 現実ってやつか 叶える為に生きてるんだって 忘れちゃいそうな 夜の真ん中 無難になんてやってられないから 帰る場所もないの この想いを消してしまうには まだ人生長いでしょ 懐かしくなる こんな痛みも歓迎じゃん 謝らなくちゃいけないよね ああ ごめんね うまく言えなくて 心配かけたままだったね あの日抱えた全部 明日抱える全部 順番つけたりはしないから 分かってくれます様に そっと目を閉じたんだ 見たくないものまで見えんだもん いらない噂にちょっと 初めて聞く発言どっち 向かい合ったら友達だって 嘘はやめてね 深いハートが苛立つ様に 体なんか燃えているんだ 本当は期待してんの 現実ってやつか 叶える為に生きてるんだって 叫びたくなるよ 聞こえていますか 無難になんてやってられないから 帰る場所もないの 優しさにはいつも感謝してる だから強くなりたい 進む為に 敵も味方も歓迎じゃん どうやって次のドア開けるんだっけ 考えてる もう引き返せない物語始まってるんだ 目を覚ませ 目を覚ませ この想いを消してしまうには まだ人生長いでしょ やり残してることやり直してみたいから もう一度行こうか 叶える為に生きてるんだって 叫びたくなるよ 聞こえていますか 無難になんてやってられないから 帰る場所もないの 優しさにはいつも感謝してる だから強くなりたい 懐かしくなる こんな痛みも歓迎じゃん yume no tsudzuki oikaketeita hazu nano ni magarikunetta hosoimichi hito ni tsumazuku ano koro mitai ni tte modoritai wake janai no nakushitekita sora wo sagashiteru wakattekuremasu youni gisei ni natta youna kanashii kao ha yamete yo tsumi no saigo ha namida janai yo zutto kurushiku sei makettekunda deguchi mienai kansei meiro ni dare wo matteru no? shiroi NO-TO ni tsudzutta youni motto suano ni hikidashitai yo nani kara nigaretainda …genjittsu tte yatsu? kanaeru tame ni ikiterundatte wasurechai souna yoru no mannaka bunan ni nante yatte rarenai kara …kaeru basho mo nai no natsukashiku naru konna itami mo kangeijan ayamaranakucha ikenai yo ne ah GOMEN ne umaku ienakute shinpai kaketa mama datta ne ano hi kakaeta zenbu ashita kakaeru zenbu junban tsuketari ha shinai kara wakattekuremasu youni sotto me wo tojitanda mitakunai mono made miendamon iranai UWASA ni chotto hajimete kiku hatsugen docchi? nikai attara tomodachi da tte? USO ha yamete ne akai HA-TO ga iradatsu youni karadannaka moeteirunda HONTO ha kitai shitenno …genjitsu tte yatsu? kanaeru tame ni ikiterundatte sakebitaku naru yo kikoeteimasuka? bunan ni nante yatterarenai kara …kaeru basho mo nai no yasashisa ni ha itsumo kansha shiteru dakara tsuyoku naritai susumu tame ni teki mo mikata mo kangeijan dou yatte sugi no DOA akerundakke? kangaeteru? mou hikikaesenai monogatari hajimatterunda me wo semase me wo semasekono omoi wo keshiteshimau ni ha mada jinsei nagai desho?yarinokoshiteru KOTO yarinaoshitemitai karamou ichido yukoukanaeru tame ni ikiterundattesakebitakunaru yo kikoetaimasuka?bunan ni nante yatterarenai kara…kaeru basho mo nai noyasashisa ni ha itsumo kansha shiteru dakara tsuyoku naritainatsukashiku naru konna itami mo kangeijan | Lẽ ra tôi cứ nên theo đuổi giấc mơ đang dang dở của mình nhưng lại chùn bước vì 1 người khác trên con đường quanh co này không phải tôi muốn được quay về những ngày ấy mà chỉ đang tìm kiếm bầu trời tôi đã đánh mất.. đừng tỏ vẻ bi thảm khi mình là nạn nhân tội nghiệp.. trừ khi mày muốn người khác chỉ thương hại mình.. nước mắt không thể chấm dứt tội lỗi.. mày phải chịu đựng nỗi khổ đau đó muôn đời.. mày mong đợi ai trong mê cung cảm giác đó.. khi mà chính mày còn không tìm thấy lối thoát.. Ta chỉ muốn nói thêm một lần nữa.. như cách ta ghi chúng trong quyển sổ trắng của mình.. rốt cuộc mày đang muốn chạy trốn thứ gì..là sự thật đó chăng?... Tôi chỉ muốn gào lên...\"tôi sống để thực hiện mong ước của mình\"..người có nghe chăng?... tôi không thể chọn con đường an toàn để thoát khỏi tất cả...thậm chí không còn chốn quay về... tôi luôn trân trọng lòng tốt của mỗi con người... Và đó là lí do để khiến tôi luôn trở nên mạnh mẽ hơn... tôi đang như thế....gợi tôi nhớ đến những ngày xưa..nỗi đau này sẽ chẳng còn là gì... tại sao tôi không thể làm quen và chấp nhận tất cả?.... Oh , tôi phải xin lỗi , uhm xin lỗi.. Tôi làm cho bạn cảm thấy khó chịu..bởi vì tôi đã không thể nói những điều đó ra một cách bình thường... tất cả những kí ức ngày ấy đã ghì chặt lấy tôi... cũng như những thứ sẽ xảy đến vào ngày mai .... tôi sẽ không thể tiếp tục sắp xếp chúng theo một thứ tự nhất định trong suy nghĩ của bản thân... Tôi hy vọng bạn hiểu được...cả đến khi đôi mắt này khép lại , tôi vẫn mãi nhìn thấy những điều tôi không hề mong muốn.. lần đầu tiên tôi phải nghe thấy những điều vô ích này , để rồi được gì??..tôi phải làm gì??... Tôi sẽ không gục ngã..thậm chí khi đó là những người bạn của tôi... Một làn sóng như làm lay động trái tim tôi..,làm thay đổi con người tôi.... Tôi thực sự vẫn luôn chờ đợi điều đó , luôn mong nó trở thành sự thật... chúng tôi sống là vì mục đích ấy , vì ước mơ ấy... Mặc dù vậy , tôi vẫn muốn thét lớn lên!!..bạn có thể nghe thấy những lời tôi nói không?.. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều..suy nghĩ làm cách nào để có thể mở được cánh cửa tiếp theo... nhưng điều đó đã quá muộn ...tôi đã không thể quay trở lại vì câu chuyện lại tiếp tục bắt đầu... ... Thức tỉnh.., thức tỉnh đi..! ... Có phải chăng đã không còn thời gian để quên đi những kí ức ấy...? ... Tại sao tôi không thể thay đổi được những gì đã qua...? ... Tại sao tôi không thể làm quen và chấp nhận nỗi đau này..? ... |