依稀往日重現 殘缺記憶裡面 你捨身換我渡一場劫 忘卻雲舒雲卷 分別是孽是緣 寫成故事中兩處嬋娟 剪不斷相思成線 經世纏綿明月不變 理不清情深緣淺 變遷後留下是你眉眼 聲聲慢聲聲嘆 嘆錦瑟無端 連波秋色只一人獨憑欄 聲聲怨聲聲盼 盼君早歸還 再與我共守這青絲漸霜染 聲聲慢聲聲嘆 嘆錦瑟無端 連波秋色只一人獨憑欄 聲聲怨聲聲盼 盼君早歸還 再與我共守這青絲漸霜染 清風向晚不倦 此夜倚酒未眠 放一盞浮燈燭影明滅 拂去青苔幾片 折起書信幾卷 蹉跎的歲月老了容顏 剪不斷空餘牽念 難忘卻是你誓言 理不清宿命成繭 縛住你我今生眷戀 聲聲慢聲聲嘆 嘆錦瑟無端 連波秋色只一人獨憑欄 聲聲怨聲聲盼 盼君早歸還 再與我共守這青絲漸霜染 聲聲慢聲聲嘆 嘆錦瑟無端 連波秋色只一人獨憑欄 聲聲怨聲聲盼 盼君早歸還 再與我共守這青絲漸霜染 再與我共守這青絲漸霜染 Pinyin Yīxī wǎngrì chóng xiàn cánquē jìyì lǐmiàn nǐ shěshēn huàn wǒ dù yīchǎng jié wàngquè yún shū yún juǎn fēnbié shì niè shì yuán xiěchéng gùshì zhōng liǎng chù chánjuān jiǎn bùduàn xiāngsī chéng xiàn jīngshì chánmián míngyuè bù biàn lǐ bù qīng qíng shēn yuán qiǎn biànqiān hòu liú xià shì nǐ méiyǎn shēng shēng màn shēng shēng tàn tàn jǐn sè wúduān lián bō qiūsè zhǐ yīrén dú pínglán shēng shēng yuàn shēng shēng pàn pàn jūn zǎo guīhuán zài yǔ wǒ gòng shǒu zhè qīngsī jiàn shuāng rǎn shēng shēng màn shēng shēng tàn tàn jǐn sè wúduān lián bō qiūsè zhǐ yīrén dú pínglán shēng shēng yuàn shēng shēng pàn pàn jūn zǎo guīhuán zài yǔ wǒ gòng shǒu zhè qīngsī jiàn shuāng rǎn qīng fēngxiàng wǎn bù juàn cǐ yè yǐ jiǔ wèi mián fàng yī zhǎn fú dēng zhú yǐng míngmiè fú qù qīngtái jǐ piàn zhé qǐ shūxìn jǐ juǎn cuōtuó de suìyuè lǎole róngyán jiǎn bùduàn kòngyú qiānniàn nánwàng què shì nǐ shìyán lǐ bù qīng sùmìng chéng jiǎn fù zhù nǐ wǒ jīnshēng juànliàn shēng shēng màn shēng shēng tàn tàn jǐn sè wúduān lián bō qiūsè zhǐ yīrén dú pínglán shēng shēng yuàn shēng shēng pàn pàn jūn zǎo guīhuán zài yǔ wǒ gòng shǒu zhè qīngsī jiàn shuāng rǎn shēng shēng màn shēng shēng tàn tàn jǐn sè wúduān lián bō qiūsè zhǐ yīrén dú pínglán shēng shēng yuàn shēng shēng pàn pàn jūn zǎo guīhuán zài yǔ wǒ gòng shǒu zhè qīngsī jiàn shuāng rǎn zài yǔ wǒ gòng shǒu zhè qīngsī jiàn shuāng rǎn | Bóng dáng xưa nay hiện về kí ức đó không trọn vẹn chàng xả thân vì ta, độ qua một kiếp quên mất mây tan mây hợp khi biệt là nghiệt duyên chuyện xưa sao lỡ dở, trời xanh chia đôi ngả cắt chẳng đứt sợi tình nhớ nhung. năm tháng đổi thay, trăng sáng không dời có đâu hay duyên tình cạn sâu. gom cả chân trời, vào đôi mắt của người tiếng nỉ non, tiếng kêu thán như tiếng đàn không dừng, động cả sắc thu quên người buồn tựa lan can tiếng ai oán, tiếng trong mong mong rằng người trở về được kề bên nhau đến khi, nhuộm trắng mái đầu xanh tiếng gió chiều không mệt mỏi đêm cùng rượu sao chưa say thả một đóa phù đăng, soi bóng hình mất gạt bỏ bao phiến rêu xanh thư tín xem được bao nhiêu quyển lỡ qua bao tháng năm, tuổi xâu đâu còn chẳng xóa hết nỗi buồn vô nghĩa khó quên sao lời người ước hẹn có đâu hay mệnh số kén chọn trói buộc ta và người vạn kiếp không rời tiếng nỉ non, tiếng kêu thán như tiếng đàn không dừng, động cả sắc thu Quên người buồn tựa lan can tiếng ai oán, tiếng trông mong mong rằng người trở về được ở bên nhau đến khi nhuộm trắng mái đầu xanh tiếng nỉ non, tiếng kêu thán như tiếng đàn không dừng, động cả sắc thu Quên người buồn tựa lan can tiếng kêu thán, tiếng trông mong mong rằng người trở về được ở bên nhau đến khi nhuộm trắng mái đầu xanh được ở bên nhau đến khi nhuộm trắng mái đầu xanh |