Don't want to walk upon the water Don't want to look across the waves Instead of seeing hills of water I just see markers on their graves But in the fading of a season To look across an empty sky For a forgotten childhood reason To once more wish that you could Close your eyes and just believe again There's a god does he remember when We were young and faith was not pretend Anymore Anymore Anymore Anymore And in the night he sees the ocean Carve its thoughts upon the shore For in the way it was created It can do this and nothing more And every message it would leave him The next wave carefully erased As the tears that passed between them Were so real that you could Close your eyes and just believe again There's a god and he remembers when We were young and faith was not pretend Anymore Anymore Anymore Anymore And all at once the waves were getting Higher And as they crashed I thought I heard them say There'd be a time when men would all be wiser When everyone, everyone, Yes everyone is Saved And as he walked away he thought about That third stowaway once more And wondered if the body had washed up Upon some far and distant shore Or if it sank down through the depths Of cold reality To rest upon the ocean floor For all eternity For at the bottom of the sea The dead do not feel pain And neath the ocean made of tears They never fear the rain But what had really happened Was a stranger twist of fate That the deckhand was to never know But to you I will relate | Tôi không muốn đi trên mặt nước Tôi không muốn phải nhìn những con sóng lăn tăn Thay vì những khối nước dâng cao như núi Tôi chỉ thấy những dòng ghi trên mộ họ Nhưng trong thời khắc héo tàn của một mùa qua Nhìn xuyên bầu trời trống vắng Để tìm một lí do trẻ thơ đã bị quên lãng Để ước thêm một điều mà bạn có thể ước Nhắm mắt lại và hãy cứ tin tưởng một lần nữa Có Chúa trên thế gian, liệu Ngài còn nhớ ngày chúng ta còn nhỏ và đức tin chẳng phải là giả đối Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Và trong bóng đêm chàng nhìn thấy đại dương Khắc tư tưởng mình lên bờ cát Vì với cái cách mà nó đã được tạo ra Nó chỉ có thể làm thế này và không gì khác nữa Và tất cả những thông điệp nó có thể để lại cho anh Đợt sóng sau lại xô vào xoá sạch Như những giọt lệ đã cuốn tràn giữa chúng Có thật là bạn có thể Chỉ cần nhắm mắt lại là sẽ tin tưởng lại được ngay Rằng có Chúa Trời tồn tại, và ngài ấy vẫn còn nhớ lúc Chúng ta còn nhỏ và đức tin chẳng phải là giả đối Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Chẳng còn nữa Và ồ ạt sóng dâng cao vút Và khi chúng đập vào thuyền tôi nghĩ mình đã nghe chúng nói Rồi có lúc nhân loại đều sẽ biết khôn ra Khi tất cả mọi người, mọi người. Phải, tất cả mọi người đều Được cứu rỗi Và khi chàng ra đi chàng nghĩ về Tên trốn vé thứ ba một lần nữa Và tự hỏi liệu thân xác thằng bé đã được rột rửa Trên một bờ bến xa xăm nào đó Hay nó đã chìm nghỉm Bởi sự thâm hiểm của hiện thực tàn nhẫn Để yên nghĩ nơi đáy đại dương Trong cõi vĩnh hằng Vì ở nơi sâu nhất của biển khơi Người chết chẳng còn đau đớn Và bên dưới đại dương đầy nước mắt Họ chẳng bao giờ sợ giông bão nữa Nhưng điều thực sự xảy ra Lại là một nút thắt kỳ quặc nữa của số phận 1)Mà thằng lau sàn sẽ chẳng bao giờ biết 2)Mà một thằng lau sàn chẳng bao giờ được biết Nhưng với bạn, thì tôi sẽ kể tiếp |