Nomore champagne And the fireworks are through Here we are, me and you Feeling lost and feeling blue It's the end of the party And the morning seems so grey So unlike yesterday Now's the time for us to say Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don't we might as well lay down and die You and I Sometimes I see How the brave new world arrives And I see how it thrives In the ashes of our lives Oh yes, man is a fool And he thinks he'll be okay Dragging on, feet of clay Never knowing he's astray Keeps on going anyway... Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don't we might as well lay down and die You and I Seems to me now That the dreams we had before Are all dead, nothing more Than confetti on the floor It's the end of a decade In another ten years time Who can say what we'll find What lies waiting down the line In the end of eighty-nine Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don't we might as well lay down and die You and I | Rượu sâm-panh đã hết Và pháo hoa cũng đã tàn Chúng ta ngồi đây, bạn cùng tôi Đều cảm nhận thấy mất mát và u sầu Buổi tiệc đã kết thúc Trời sáng nay lại xám xịt Thật chẳng giống với hôm qua Bây giờ là lúc ta sẽ nói Điệp khúc: Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Chúng ta cùng mơ ước một ngày nào đó không xa Về một thế giới nơi con người ta sống với nhau đầy thân ái Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Chúng ta cùng mơ ước với mỗi kỳ vọng của mình, ta đều cố gắng thực hiện Còn nếu không , ta không còn con đường nào khác là nhắm mắt xuôi tay Thỉnh thoảng tôi thấy Một thế giới mới và quả cảm xuất hiện Và tôi thấy nó thật phồn vinh Trong lớp tro tàn của thế hệ chúng ta Thì ra, loài người thật mụ mị Họ nghĩ rằng mình sẽ bình an Cứ kéo lê đôi bàn chân nhơ nhuốc Không bao giờ nhận ra mình đang chệch hướng Vẫn tiếp tục bước đi vô thức Lặp lại điệp khúc Bạn có cảm thấy như tôi Rằng mọi giấc mơ ta từng có trước đây Đều đã mất, không gì hơn chỉ là đám hoa giấy vung vãi trên sàn nhà Đã kết thúc một thập kỷ Và mười năm sau nữa, ai dám nói Chúng ta sẽ tìm thấy cái gì Điều gì chờ chúng ta sau đường chân trời đó Khi mà năm 89 đã qua rồi Lặp lại điệp khúc |