Lang thang với chiếc túi trên lưng
Vượt bao núi cao qua bao bể rộng
Ta linh hồn khao khát cứ tiêu dao
Trên đường tìm kiếm bất tận sự bình yên
Trời cao này là mái nhà, là nơi ta nương tựa
Ánh sao kia chiếu sáng đường đi ta
Đất mẹ này là giường, là nơi ta thờ tự
Trên con đường dẫn ta đến nơi đâu
Trong im lặng ta gào ta thét
Nào người đâu có lắng nghe ta
Khoan dung, cứu rỗi, tội của ta vẫn không rời bỏ
Từ tiếng khóc đầu tiên đến hơi thở cuối cùng
Chúng ta sinh ra rồi để chết
Sự điên cuồng sẽ vĩnh viễn cùng ta
Nào đâu biết nguyên nhân vì sao thế
Linh hồn của một thằng phiêu bạt
Ảo ảnh, ảo tưởng, chúng ta sinh ra là để sống
Sự cám dỗ, sự nguyền rủa, sự đói khát, sự dị dạng
Con đường này kéo dài miên viễn
Là người bạn già và rất đỗi chân tình
Ta đã trả
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát