Cứ viết đi,ngươi chỉ tự hành hạ bản thân mình thôi
(Chẳng có quái gì dứt tâm trí ta ra khỏi chúng)
Có phải ngươi đang hỏi ta ?Hay một ai khác?
(Có một dạo,ta đã từng suy sụp,có rất nhiều chuyện để kể đấy)
Ta không thể cảm nhận nó,bao quát nó,nó tràn ngập
Ngươi mang nó (rêu rao) đi bao xa rồi?(Dính vào một mớ bòng bong)
Và ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đã đạt được mục đích chửa?
Ngươi chẳng làm ta tin nổi,ta sẽ không nghe đâu
Tòa nhà đầy phẫn uất,ngươi giam cầm cuộc sống của bọn ta
Lại bị xử tệ và làm tan tành nữa rồi,Ta cảm thấy thật hèn mạt
Ngươi làm sạch hơi thở khi đang ăn nằm với ta,thật lạnh cả sống lưng
Đích đến của ta luôn vô định, (ta sẽ tìm thấy đường đi cho mình ở đó)
Nhưng cái lũ khốn nạn đáng nguyền rủa cứ luôn làm ta phí t Đóng lại Xem toàn bộ bài hát