Lại thêm một ngày ở trường hắn (tôi) bước ra khỏi cữa
Trên lưng chiếc ba lô , lê từng bước dọc hành lang
Luôn ngập ngừng mọi khi được hỏi han, hắn chẳng biết điều gì để nói
Ái ngại che những vết bầm trước ánh mắt thầy cô soi mói, mong họ đi lẹ cho rồi
Ngay cả cha mẹ hắn cũng còn nhiều chuyện linh tinh, chẳng giúp được gì
Nên dù hắn đã 22 nhưng ở nhà vẫn là tốt nhất
Khóc một mình, ngủ và cầu nguyện khi tỉnh giấc, rằng mọi điều biết đâu sẽ đổi thay...
Những mọi điều chẳng suy chuyển mảy may
Chẳng phải cha đã nói với con rằng hãy nói ra
Nhưng những lời đó chẳng hề có nghĩa
Vì ...
Con nói rồi, thằng Johnny đánh con nên con mới trễ đến trường (nhưng cha chẳng nghe con)
Rồi cha lại quay ra trách móc con vì những điều con không Đóng lại Xem toàn bộ bài hát