Cơn gió lạnh tràn về, lòng tôi bối rối
Dường như chẳng có ai ở nhà
Nhìn qua khung cửa sổ nhà em
Chẳng còn gì ngoài một linh hồn trống rỗng
Em đi đâu? Em đi đâu?
Tôi đã đến quá muộn để ngăn cản chuyện này
Vẫn hoài nghi, tôi gõ nhẹ cánh cửa
Nhưng dòng chữ được khắc lên cây sồi kia...rằng "Mình sẽ bên nhau mãi mãi"
Điều duy nhất tôi tin tưởng đã dần mờ phai...
Khi mọi người cứ nhìn qua khung cửa
Tôi cần phải biết được em đang ở phía sau tấm rèm đã khép kia
Và chắc rằng em vẫn ổn...
Làm sao em có thể bỏ mặc tôi một mình trong giá lạnh, bên cánh cửa?
Mà chẳng để lại chiếc chìa khóa mở cửa trái tim em
Tại sao em lại rời bỏ tôi...không một lời từ biệt "Anh à...em đi nhé!", và xa mãi
Giờ đây, tình yêu trong tôi đã chết rồi
Tôi sẽ gửi lá thư này Đóng lại Xem toàn bộ bài hát