Nếu em chịu hạ mình
Em sẽ phải lê bước trên những con phố
Tránh xa những con đường chính hối hả
Và em sẽ giữ lại chút danh dự
Và nếu em chịu ở nhà
Thì em đã ngủ để quên đi tất cả
Tắt điện thoại đi và nín thở
Ở lại phần thoải mái nhất trong em
Bởi chẳng ai dối lừa trên chiếc giường ấy
Chẳng trái tim ai phải tan nát
Không ai phải khóc khi họ ra đi và bước tới
Khi em nói chẳng nên lời,
Con tim thật mềm yếu, trống trải
Rò rỉ qua vết sẹo con tim em
Em đã gạt chính mình, gạt chính mình
Vậy thì em giữ nhịp tim sâu thẳm và nông cạn này
Dưới sự kiểm soát của em
Và anh sẽ không còn thấy em yếu mềm
Và anh sẽ chẳng thể nghe nhịp đập con tim em nữa
Chẳng nghe nhịp đập con tim em
Chẳng nghe nhịp đập con tim em
Chẳng nghe nhịp đập con tim em
(Oooohhh) n Đóng lại Xem toàn bộ bài hát