Cánh cổng ngục tù sẽ chẳng mở cho ta
Hai cánh tay, đầu gối đã mệt nhoài
Khi ta gắng trườn về phía con người
Ta khiếp sợ 4 bức tường tăm tối
Những chấn song đâu ngăn được lòng ta
Ta chỉ cần có bóng dáng con người
Xin hãy đến khi lòng ta thét gọi
Xin hãy nhanh lên, ta vẫn đang rơi...
Cho ta biết...
Là kẻ cuối cùng còn sống sót thì sao
Cho ta biết điều sai từ những chân lý đó
Và ta sẽ cho người thấy con người ta có thể trở thành
Hãy nói cho ta
Hãy nói với ta
Và ta sẽ bỏ sự sống này lại sau lưng
Hãy nói có đáng không khi cứu ta, người hỡi...
Cánh cổng thiên đàng sẽ chẳng mở cho ta
Đôi cánh gãy, ta rơi... vô vọng...
Và ta chỉ thấy người thôi
Những bức tường vô tri đâu thể vỗ về ta
Ta đứng trên bờ mép của hai trăm năm trước
Và thét gọi tên người
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com