Khi ngày dần ngắn lại
Và mùa đông đến gần
Tất cả đã rõ ràng
Úa tàn và chết chóc
Suy tư trong tuyệt vọng
Nảy mầm trong đêm đen
Vươn lên từ hoang phế
Ta thành kẻ u mê
Nếu như ta chết đi
Đắm chìm trong đau khổ
Nghẹn ngào trong nước mắt
Ai khóc thương cho ta
Không có ngọn nến nào
Hay khóc than trên mộ
Nếu như ta đi mãi
Chết vì nỗi buồn này
...Mãi mãi ra đi...
Người có hôn tạm biệt
Và ôm lấy thân ta
Nếu người ở bên ta
Cùng hướng vào tăm tối
Dòng nước đen cuộn chảy
Qua khu rừng lãng quên
Ta ngã mình trong nước
Tẩy đi khuôn mặt này
Để dòng nước cuốn trôi
Mang ta khỏi chốn này
Đến nơi không còn thấy
Nỗi đau nào trong ta