"Được ban đôi mắt nhìn thấu bản chất của vạn vật, anh sẽ vẽ em chứ?"
Trên tường kia, đang nhìn xuống chúng ta, em không bao giờ còn nhìn thấy anh nữa
Anh đã tìm một cây bút, và vẽ nên một cuộc đời
Em chưa bao giờ khóc, anh nghĩ mình đã thấy lệ trong mắt em
Mắt em như muốn kể câu chuyện, anh không bao giờ hỏi nữa
Giờ anh thấy điều em đánh mất, mọi thứ chẳng còn như xưa
Tình yêu trong tim anh, cắt bức tranh thành hai nửa, vì anh nghĩ mình thích em... em vẽ anh chứ
Đợi chờ bóng chiều của đời mình
Vĩnh biệt, niềm đam mê của tôi, sắc mặt em dần tái đi
Anh sẽ ước mong hơi ấm của em, cho anh cảm giác an toàn
Anh sẽ không vẽ nữa, cho tơi khi anh biết đó là lượt của anh
Anh đã sống một đời thật quá lâu rồi, có nên tự vẽ mình chăng...
Sáng đây rồi, anh đã
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com