Nhớ khi tôi rời đi,
Ai đó trong gương chẳng phải là tôi,
Chỉ là ai đó mà tôi gọi là B.O.B,
Một kiểu như tôi nhưng không hẳn,
Chỉ là mặt nạ mà tôi mang,
Để tôi có thể thô lỗ and thoát khỏi sự đè nặng mình,
Bỗng nhớ ngày qua khi tôi còn là đứa bé chập chững
Ngồi trên cỏ và đùa giỡn với những khúc mắc,
Thiếu hiểu biết về mình khiến giờ tôi đang bị kìm hãm,
Viết và đọc rất nhiều,
Tiền và cỏ giờ trong hộp giày của tôi,
Khi tôi cố gắng lấy cho mình khẩu súng ngắn,
Vì tôi nghĩ mình đã ở cuối giới hạn rồi,
Rổi đó là tất trong đầu mà tôi nghĩ ra được,
Đó là vì sao tôi ở đây để kết thúc nỗi sợ,
Tất cả chúng ta sẽ chết Đóng lại Xem toàn bộ bài hát