Ông ấy nói: "Lúc đó tôi vừa hơn 40 tuổi với một cuộc đời rất dài phía trước. Và một khoảnh khắc chợt đến khiến tôi phải đứng khựng lại. Những ngày tiếp theo, tôi hầu như dành trọn chỉ để nhìn chằm chặp vào bản phim X-quang và cứ lảm nhảm suốt về những chuyện phải chi thế này thế kia, rồi về những giây phút tươi vui đáng lẽ phải có".
Tôi đã hỏi ông ấy khi căn bệnh này ăn sâu vào thì có thật sự là chấm dứt hết hay không? Ông đã đón nhận cái tin này thế nào? Trời, lúc đó ông làm gì?
Và ông ấy trả lời: "Tôi đã đi nhảy dù thể thao, đi leo núi Rocky (1), rồi còn cưỡi được con bò mộng tên là Phó Mãn Châu (2) lâu đến 2 giây 7. Và tôi yêu sâu sắc hơn, nói chuyện ngọt ngào hơn và tôi đã tha thứ cho những điều mà trước đây tôi không chịu tha thứ".
V Đóng lại Xem toàn bộ bài hát