Lời nói của ta truyền dạy mục đích của những chiếc gai nhọn dịu dàng
Lòng thương hại rực đỏ lên cứ tiếp tục sưng phồng
Đã quen dần với những vết thương, sự nóng vội trong ta lóe lên.
Những điều đẹp đẽ mọc lên như nấm sau mưa.
Một sự hòa hợp chẳng lấy gì làm sâu sắc.
Không ai, kể cả Ngài, rơi xuống dưới đáy.
Một mục đích bị bóp méo.
Hiện thực bị che giấu trong sợ hãi.
Chúng bị dồn đẩy như thế.
Những lời dối trá được tô vẽ.
Từng giọt nhỏ tí tách. Ta chỉ cầu ước.
Nhưng.
Sự thanh thản chưa thỏa mãn. Ranh giới, số không.
Xúc cảm chơi vơi nơi đầu ngón tay buông thõng.
Nó vẫn đang tồn tại, một hiện thực bị bỏ lại,
Ta quay lại những ngày xưa cũ
Một sinh vật đen ngòm trong chiếc lồng giấy
Bịt hai tai, ta ép mình cất tiếng cườ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com