Em thức giấc và bật tắt chiếc đồng hồ báo thức
Trước khi nó kịp vang lên.
Chẳng hiểu vì sao nhưng em lại nhớ tới anh.
Trong cả 100 triệu người, chúng ta gặp được nhau,
Thật giống như một phép màu.
Phải chăng em đã lãng quên mất điều ấy?
Phải chăng những việc khi đã quên thì sẽ mãi biến mất?
Những ngày tuyệt diệu, căn phòng trong trái tim em.
Em mãi tìm kiếm hơi ấm đã xa của anh.
Dù em biết em sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được anh nữa,
Em khóa lại kỹ niệm còn chút hơi ấm của khoảng thời gian ấy.
Bước chân mệt nhòi, em ngồi xuống và thấy thật lạc lối.
Nếu có anh ở đây, chúng ta sẽ cùng chuyện trò
Về những ước mơ và tương lai xa vời.
Tại cửa xoát vé em không thể nói ra nổi niềm trong lòng.
Lời "cảm ơn" nghe sao chua xót
Gấp ngàn lần lời "tạm
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com