Chiều chủ nhật không nghi ngờ
Làm sao anh lại là kẻ đến cuối cùng để biết?
Cất sân khấu, rồi em đánh cắp vở diễn
Một buổi chiều chủ nhật khác không ngờ vực
Anh đã bị bắt lấy với cái nhìn chăm chăm
Giờ đây anh đang tan vỡ nhưng cũng chẳng màng đến
Và mọi người cứ đi qua mà chẳng để ý đến
Rằng anh đã hôn lên má em
Cho đến khi mặt trời bừng lên trong mắt đôi ta
Cho đến khi buổi chiều chợt đến
và anh chẳng thể nào giải thích
Đêm qua anh đã nhìn thấy pháo hoa
Như một nỗi đau không hề bị chạm đến
Một kẻ em không quý mến đang điên đảo vì em
Một buổi chiều chủ nhật khác không ngờ vực
Thứ hai là điều gì đó thú vị
vẫnchờ đợi tiếng chuông điện thoại vang lên
Phải chăng sự tưởng tượng của anh đang làm cho điều đó chậm lại?
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com