Khi màn đêm buông xuống...khi ngày cứ dần trôi đi...
Cái gì đấy trong tôi gọi....tôi đang mơ?
Trong một lúc tôi bước ra...rồi nó lại nắm giữ lại...hoàn tòan.
Gần về tới nhà...chẳng nói được...
Gần tới rồi...cảm thấy xa dần...
Cứ đi....bóng mờ trước mặt...lối vào.
Một thế giới khác...chẳng ai theo.
Đưa tôi đến với mình...đến nơi vượt qua một thế giới thường tình...
Gần tới nhà...chẳng thể nói được...
Gần tơi ư...cảm thấy xa dần
Tìm mãi....chẳng bao giờ đúng...
Lạc lõng trong đại dương bóng đêm....mãi mãi...
Hy vọng...tìm lại đếu đấy...
Những kỹ niệm tôi đã bỏ đi...
Kể cả khi bỏ đi...tôi vẫn tiếp tục tin...
Đây là sự thật...tôi chẳng lạc mất cảm nhận của mình?
Cứ như đứa trẻ đi qua...chẳng Đóng lại Xem toàn bộ bài hát