Vầng thái dương
Núp mình dưới bóng cây
Gào thét gọi gió
Tôi khóc trong tuyệt vọng
Thậm chí tôi đã ko nhận ra 1 khuôn mặt khác của chính mình
Cùng chiếc đàn guitar tôi đang chơi giai điệu nhớ về 1 người đã ra đi
1 vì sao tách ra khỏi bầu trời rơi vào nỗi buồn của 1 ai đó mà tôi ko còn được gặp lại
Xin đừng đi vì dẫu ta có gào thét bao nhiêu đi chăng nữa,
Thì nó cũng chỉ lặng lẽ lay động những cánh hoa sắc cam mà thôi
Chúng in dấu nhẹ nhàng trên nét mặt
Trong đôi tay này tôi đã để những kí ức ấy ra đi
Tôi khảy tiếng đàn như 1 lời vĩnh biệt mãi mãi
Tâm hồn trẻ thơ tìm 1 nơi nương tựa
Bánh xe sinh tử vẫn lăn đều
Tôi lại khảy đàn trên chiếc guitar này nhớ về người xưa
Từng khúc đàn gãy lên,
Từng mạch máu trong tim tôi lại đau đớn quằn quại
T
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com