Ngọn lửa tàn
Dập vùi trong phong ba, cớ sao hoa kia buồn bã héo hắt, mùa thu ôi đỏng đảnh
Ánh sáng cõi phồn hoa kia đã hoá màu xanh, là vì anh đó, vì giờ đây anh đã không quay về.
Nhưng giờ em vẫn ở nơi này, vừa đốt những chiếc lá úa đã phai sắc bằng ngọn lửa tàn của tình yêu.
Lần tìm lại hơi ấm những ngày đã qua như một đứa bé thơ lạc trong năm tháng.
Cơn đau xưa còn vương trong lòng này, tình giờ chỉ là hoàng hôn.
Và em vẫy gọi mùa xuân quay về.
Giờ đây đến những giọt lệ lạnh lùng cũng chỉ là người bạn đi qua, không thể nương tựa được nữa.
Nên giờ đây em một lần nữa, thả chiếc thuyền con trôi đi cùng làn sóng dữ, qua bao mùa cứ đến rồi lại đi.
Em đành trao phận mình cho một ai đó mà anh không biết, em sẽ theo đuổi giấc mộng của mình.
Rồ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com