Chẳng bao giờ ta sợ hãi bóng đêm,
ta mang những ánh sao của chính mình,
Nhỏ xuống cho thế giới dưới kia,
Chờ đợi ánh chiều tàn dần khuất.
Chẳng bao giờ ta sợ hãi bóng đêm,
ta mang những ánh sao của chính mình,
Nhỏ xuống cho thế giới dưới kia,
Chờ đợi ánh chiều tàn dần khuất.
Và trong bóng đêm chúng đã hòa quyện,
Khi ta đang nhảy cùng những kẻ chết rồi.
Và nếu như mặt đất đã bị vấy bẩn,
Những sắc màu sẽ phủ xuống cùng cơn mưa.
Hãy cút đi,không chần chừ
chẳng lẽ phải bắt chúng ta cho mày thấy sao?
đừng trông đợi vào lòng thương hại,
chúng ta có biết nhiều về màyđâu.
Hãy nghe tiếng nhấn nút(thả bom chăng),
hoàn toàn bảo rằng chúng ta chẳng quan tâm.
Hãy hiểu về vùng đất kia,
và mày cần phải đến đó.
Chưa bao giờ chúng ta suy ngẫm,
chúng ta ch
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát