[Đoạn 1]
Tôi từng là một đứa trẻ ngang bướng
Với sức nặng của cả thế giới
Mà tôi giữ chặt trong mình
Cuộc đời là một con đường bão táp
Và tôi đã học được nhiều điều
Mà người đứa nhỏ không nên biết
[Điệp khúc]
Nhưng tôi đã nhắm mắt lại
Bám chặt đôi bàn chân vào đất
Ngẩng cao đầu về phía bầu trời
Và dù thời gian đã trôi qua
Tôi vẫn cảm giác như đứa trẻ đó
Khi tôi nhìn vào mặt trăng
Có lẽ tôi đã trưởng thành hơi quá sớm
[Đoạn 2]
Thật buồn cười là làm sao một người có thể học
Để từ tê liệt thành điên loạn
Và khóa chặt điều đó đi
Tôi để những điều tồi tệ nhất không được đề cập tới
Để cho chúng tiêu tan hết đi
Và tôi cố quên hẳn
[Điệp khúc]
[Đoạn phăng]
Sát ngay giới hạn
Tôi hầu như lãng quên
Gục
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com