Ta gục ngã, giá lạnh trên mặt đất,
Thân xác ta vương vãi khắp nơi
Ta đã chết,
Sau một cuộc tàn sát kinh tởm
Của cuộc chiến kéo dài này,
Ôi xứ sở ta đầy chết chóc.
Nhanh thôi,
cuộc đời như đắm sâu hơn,
Như lá cờ đang phất phới.
Hãy đứng lên nào!
Đôi tay ta bị thương đang cử động
Trong bùn và tuyết, cho cái giá phải trả,
Trong khi tiếng loa phóng thanh Leningrad
Đang vang vang trong không trung,
Gọi tên điểm danh (binh sĩ).
Người biết đó,
ta sợ phải nhìn thấy khuôn mặt người
Nhưng ta chẳng thể nào nhắm đôi mắt lại.
Nếu người đang nguyện cầu cho ta,
Hãy hủy đi những gì trong tim ta,
E sợ trước cái chết
chẳng phải là ý chí cuối cùng của ta.
Cho dù người ở đâu
Hãy xóa đi tên ta
E sợ trước cái chết
chẳng phải là ý chí cuối cùng của ta.
Năm 1941,
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com