Mùa thu vàng (tôi ngã xuống), mây màu xám, che lấp cả bầu trời xanh
Nhạt nhòa tia nắng của thái dương, vì sao câm lặng và vầng trăng lưỡi liềm
Lạc lõng trong thế giới của u sầu, những bóng ma lảng vảng
Rơi xuống vực sâu của linh hồn con người
Trong những đêm trường thê lương nhất
Thời gian dài ra như lưỡi kiếm
Và rồi vẻ yêu kiều của cô ấy soi sáng xuyên qua
Xuyên qua tôi, những áng mây ôm ấp
Và nếu như ánh sáng của cô ấy, không bao giờ soi rọi lên người tôi
Tôi bằng lòng chỉ cảm nhận những điều trồng vắng
Và mùa thu vàng mở lễ cầu siêu trên con đường tôi bước
Xa cách khỏi nẻo đường của người khác, tôi trở nên cô độc
Xa cách khỏi nghĩ suy của kẻ kia, rụt rè và vượt trội
Xa cách khỏi con người, vô ưu
Trong những thời khắc đen tối nhất
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com