Vẫn là hoàn cảnh như ngày xưa ấy
Với những khuôn mặt thân quen,
nhưng trị trấn thì khác lạ.
Chẳng có nơi nào để chạy đi,
cũng chẳng nơi nào để trốn cả.
Tôi đang nhảy cùng cái bóng của chính mình
Dưới ánh trăng tà lạnh lẽo.
Tôi chẳng thể nào đợi cho đến bình minh
Và chẳng thể nào đợi thêm
phút giây hay tháng ngày nào khác nữa,
Tôi chẳng thể nào đợi cho đến lúc bình minh,
Em biết đó, khi ấy sẽ chẳng còn giá lạnh.
Đã năm giờ sáng rồi hỡi em,
và tôi chỉ vừa mới lên giường thôi đó,
Trung tâm thành phố
hầu như chẳng còn sôi động
Tôi biết cái gì là đúng
Tôi cũng biết cái gì là sai,
Tôi đang nhày cùng cái bóng của chính mình
Dưới ánh trăng tà lạnh lẽo.
Tôi chẳng thể nào đợi cho đến bình minh
Và chẳng thể nào đợi thêm
phút giây hay tháng n
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát