Mình không biết có thể có cái triết lý hay lý tưởng sống như bạn tomcat nói hem, nhưng rõ ràng ca khúc từ ca từ cho đến giai điệu mang một nỗi buồn thảm và hối tiếc suốt từ đầu đến cuối. Lúc đang tâm trạng mà nghe bài này hay bài Holiday (cũng của Bee Gees) cứ gọi là buồn nhất quả đất lun...
Bạn nào mà thích ca khúc này thì thử nghe bản cover của ban Wallflowers, mình hết sức thích bản cover này. Tuy nhiên, bản này nghe không còn buồn thảm như bản gốc, nhưng nhạc phối theo phong cách rock cực kỳ phê. ^^
Để cảm nhận được bài này không dễ. Bàn về một triết lý trong cuộc sống.
Một người luôn sống với cách biệt, có những suy nghĩ, lý luận hoàn toàn khác biệt với đám đông mà anh ta sống. Nhưng những triết lý mà anh ta tôn thờ luôn làm không hài lòng đám đông, gây bất lợi cho họ.
I started a joke
Which started the whole world crying
Anh ta xem thường họ, cười mỉa mai đám người đó. Cuối cùng anh ta bị mọi người cô lập. Trong thế giới của mình, anh ta trằng trọc suy nghĩ về mình về những lý tưởng mà mình đã xây dựng và gục ngã.
I started to cry
Which started the whole world laughing
...
I looked at the skies
Running my hands over my eyes
And I fell out of bed
Hurting my head from things that I said
Và rồi cũng không chống đỡ được anh ta phải tự hoà mình vào đám đông và hoàn toàn theo họ.
'Till I finally died
Which started the whole world living
Đến phút cuối anh ta phát hiện ra rằng mình đã trở thành 1 trong số họ, những người mà mình đã từng khinh miệt. Mà còn tệ hơn nữa vì đã không có đủ dũng khí theo đuổi những gì đúng đắn mà mình đã đề ra.
Oh if I'd only seen that the joke was on me
Oh no! that the joke was on me
Oh...
Khi ta còn trẻ, ta ngạo nghễ, ta kiêu căng. Ta cười cả thế giới này, Ta nói mà không hề suy nghĩ. Ta đùa cợt với tình yêu, ta làm tổn thương những người mà ta yêu mến.
Rồi khi năm tháng trôi qua. Ta chìm vào cô đơn, hờn tủi. Cuộc sống không như dự định, chẳng tuân theo những tham vọng điên cuồng của tuổi trẻ.Ta ngồi lại 1 mình, suy nghĩ về những gì mình đã làm, những điều mình đã nói, những tâm hồn mà ta đã làm tổn thương.Suy nghĩ và đau khổ với những gì mà chính mình đã làm.
Ai đó nói với tôi rằng người ta luôn hối tiếc về những gì đã làm nhiều hơn về những gì mà người ta chưa làm được.
Quả thật cuộc sống đôi khi như ván cờ. Ta có thể là người chơi, hay có lúc chỉ là 1 quân cờ. Điều đó phụ thuộc vào cách ta nhìn cuộc sống: nghiêm túc hay bỡn cợt.
Tôi luôn muốn sống hết mình từng ngày, từng ngày một. Và chỉ mong rằng sau này không phải quá hối tiếc về những gì mình đã làm và những gì mình chưa làm được.
Bạn nào mà thích ca khúc này thì thử nghe bản cover của ban Wallflowers, mình hết sức thích bản cover này. Tuy nhiên, bản này nghe không còn buồn thảm như bản gốc, nhưng nhạc phối theo phong cách rock cực kỳ phê. ^^
Một người luôn sống với cách biệt, có những suy nghĩ, lý luận hoàn toàn khác biệt với đám đông mà anh ta sống. Nhưng những triết lý mà anh ta tôn thờ luôn làm không hài lòng đám đông, gây bất lợi cho họ.
I started a joke
Which started the whole world crying
Anh ta xem thường họ, cười mỉa mai đám người đó. Cuối cùng anh ta bị mọi người cô lập. Trong thế giới của mình, anh ta trằng trọc suy nghĩ về mình về những lý tưởng mà mình đã xây dựng và gục ngã.
I started to cry
Which started the whole world laughing
...
I looked at the skies
Running my hands over my eyes
And I fell out of bed
Hurting my head from things that I said
Và rồi cũng không chống đỡ được anh ta phải tự hoà mình vào đám đông và hoàn toàn theo họ.
'Till I finally died
Which started the whole world living
Đến phút cuối anh ta phát hiện ra rằng mình đã trở thành 1 trong số họ, những người mà mình đã từng khinh miệt. Mà còn tệ hơn nữa vì đã không có đủ dũng khí theo đuổi những gì đúng đắn mà mình đã đề ra.
Oh if I'd only seen that the joke was on me
Oh no! that the joke was on me
Oh...
Rồi khi năm tháng trôi qua. Ta chìm vào cô đơn, hờn tủi. Cuộc sống không như dự định, chẳng tuân theo những tham vọng điên cuồng của tuổi trẻ.Ta ngồi lại 1 mình, suy nghĩ về những gì mình đã làm, những điều mình đã nói, những tâm hồn mà ta đã làm tổn thương.Suy nghĩ và đau khổ với những gì mà chính mình đã làm.
Ai đó nói với tôi rằng người ta luôn hối tiếc về những gì đã làm nhiều hơn về những gì mà người ta chưa làm được.
Quả thật cuộc sống đôi khi như ván cờ. Ta có thể là người chơi, hay có lúc chỉ là 1 quân cờ. Điều đó phụ thuộc vào cách ta nhìn cuộc sống: nghiêm túc hay bỡn cợt.
Tôi luôn muốn sống hết mình từng ngày, từng ngày một. Và chỉ mong rằng sau này không phải quá hối tiếc về những gì mình đã làm và những gì mình chưa làm được.
Có bạn nào có thể dịch ,không cần xác nghĩa mà hát được hay không ?