Đọc lời dịch của tất cả mọi người mới hiểu rằng những thứ mình hiểu đc chỉ là 1 giọt nước thôi!
Nghĩa của bài hát quá rộng, nhưng hiểu theo cách: người này bị bó buộc, tước đoạt niềm đam mê, làm chết đi 1 phần tâm hồn, gò ép theo 1 kiểu mẫu mà ( cha/mẹ ) đặt ra có lẽ hay hơn!
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Và anh chỉ cảm thấy sự giả tạo mà thôi.
Anh không biết em đang mọi đợi gì ở anh.
Mà chỉ cảm thấy một sự ép buộc nặng nề khi phải làm theo ý em.
(Caught in the undertow, just caught in the undertow)
Mỗi điều anh làm với em lại là một lỗi lầm khác.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
[Chorus]
Anh như trở nên tê dại và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã mệt mỏi lắm rồi, không còn cảm nhận được gì.
Và anh đang cố trở thành điều mà anh muốn làm trước đây.
Đó là trở thành chính anh và thoát khỏi hình ảnh mà em đã tạo ra.
Chẳng lẽ em ko thấy rằng em đang bóp ngạt anh sao?
Em giữ chặt lấy anh chỉ vì em sợ không còn có thể kiểm soát anh nữa.
Bởi vì những gì em muốn anh trở thành đã vỡ tan trước mặt em.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
Và mỗi một sự thay đổi của anh, đối với em, lại là một lỗi lầm.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
Và rồi anh nhận ra rằng mỗi giây anh đã phí phạm cho em lại nhiều hơn số giây dành cho chính anh.
[Chorus]
Và anh biết
Có lẽ anh sẽ còn tiếp tục chuỗi ngày thất bại.
Nhưng anh biết rằng
Rồi em cũng sẽ như anh, cũng trở thành một nỗi thất vọng của ai đó.
[Chorus]
[Chorus]
Anh như trở nên tê cứng và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Anh như trở nên tê cứng và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Ca khúc cho những ai đồng cảm với 1 hiện tượng không phải xa lạ với 1 số người: NUMB
Ca khúc NUMB do Linkin Park trình bày được nằm trong album METEORA phát hành vào năm 2003. Đây là ca khúc thành công nhất của nhóm trong album này, và nếu so sánh với tất cả các album mà nhóm đã phát hành, chỉ có 2 ca khúc IN THE END và WHAT I’VE DONE là vượt qua được NUMB về số lượng người nghe.
Có lẽ cần phân tích 1 chút ít về ca khúc này. Sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta cũng xem video clip (được để bên dưới).
NUMB là ca khúc nói về những cuộc sống của những người trẻ tuổi, từ trên 20 đến dưới 30, khi đó họ đang còn học hành hoặc vừa mới đi làm. Họ đã phải chịu rất nhiều áp lực từ phía gia đình, nhà trường (nếu còn học), cơ quan (đã đi làm).
Mở đầu ca khúc chúng ta thấy 1 cô gái khá xinh đẹp đứng trầm ngâm giữa đường phố. Cô ấy có tâm sự gì sao? Bước cùng theo cô gái, chúng ta thấy cô ta muốn trở thành 1 họa sỹ, bằng chứng là cô ấy rất thich vẽ. Tuy nhiên, cô ấy lại phải học trong 1 môi trường không thích hợp. Cô ấy đã ngồi vẽ trong lớp và bị thầy giáo khiển trách (thầy giáo dạy môn hóa, 1 môn khoa học tự nhiên), bạn bè thì chế giễu, xa lánh cô. Khi cô ngã, không có ai đỡ cô dậy, khi cô muốn ăn trưa cùng mọi người, thì mọi người đi ra chỗ khác. Mọi người đi gần như xem cô không tồn tại trên cõi đời này vì lý do gì, có phải chỉ vì cô ấy thích vẽ? Và vì cô ấy thích vẽ, nên cô ấy học kém, không ai biết được có đúng thế không.
Khi về nhà, tưởng như cô sẽ được sự động viên an ủi từ gia đình (trường hợp này là bà mẹ), tuy nhiên cô lại phải hứng chịu những điều tồi tệ hơn. Ngay cả bữa cơm chỉ có 2 mẹ con, bà mẹ cũng không tha cho cô. Ánh mắt của cô vừa tuyệt vọng, vừa trách móc. Cô không thể tin là cô không có 1 ai chia xẻ với mình. Khi cô muốn tâm sự với mẹ, thì bà ấy không thèm để ý và lo đọc sách. Chỗ dựa tinh thần duy nhất của cô đã không còn. Tại sao bà mẹ lại có thể đối xử với cô như thế? Có phải vì bà muốn cô ấy học theo ý muốn của bà (tức là không làm họa sỹ) nhưng cô ấy đã không học tốt? Có phải bà ấy đã gạt bỏ ý muốn làm họa sỹ của cô? Không ai biết được có đúng thế không?
Khi cô ấy vào phòng riêng được treo rất nhiều các bước tranh do chính tay cô vẽ, cô ngồi trầm lặng. Cổ tay của cô khắc chữ NUMB, cô không có 1 ai để bày tỏ, và những sự bực tức, những cảm xúc của 1 con người phải sống quá căng thẳng đã làm cô bị trầm cảm. Cô phá bỏ tất cả những tác phẩm của mình. Có phải vì cô nghĩ rằng có vẽ cũng không được ai quan tâm? Không ai biết được có đúng thế không?
Những giây cuối cùng cô ấy chạy vào nhà thờ, nơi Linkin Park đang hát, có phải cô đã nghe được tiếng hát của nhóm, những người duy nhất đã nói lên được tâm sự của cô, hoàn cảnh của cô. Nhưng khi cô chạy vào nhà thờ, thì nhóm Linkin Park cũng không có ở đó! Ánh mắt cô gần như tuyệt vọng, cổ họng cô nghẹn lại. Cô không có 1 ai để tâm sự, hoặc chỉ ít là hiểu cô cả.
Có bao giờ bạn bị như thế chưa? Mọi người đánh giá bạn qua 1 thứ mà nó chưa phản ánh được gì về bạn. Bạn phải sống với nó nhiều năm liền. Khi về nhà, bạn lại bị chì chiết bởi người thân, những người mà khi bạn nói với họ những chuyện như vậy, họ lại gạt phăng đi và nói là “ Vớ vẩn”. ....
bác pizzathiu đang viết cảm nhận của mình về bài này hay sao thế,đây ko phải là dịch bài đâu.Nhưng bài này hay thật đấy,nghe đi nghe lại cũng ko làm sao mà chán được .Linkin park number one.Hay ko làm sao mà chịu được .Qúa tuyệt vời luôn
uhm,bài này nói vế tất cả mọi người xung quanh lun,bạn bè,gia đình,tình yêu thì ko dc nói dến thì phải,tại vì ko thấy người yêu của chị đó,he...có cảnh mẹ của chị đó cằn nhằn,la mắng j mà,ôiiii!!!!!yêu nhất là LP,k0 bít chừng nào LP mới qua VN đây,hix...vé mắc cỡ nào cũng fải đj,bán thân lun cũng dc,heee....LP No.1 of Me!!!!!
Đọc lời dịch của tất cả mọi người mới hiểu rằng những thứ mình hiểu đc chỉ là 1 giọt nước thôi!
Nghĩa của bài hát quá rộng, nhưng hiểu theo cách: người này bị bó buộc, tước đoạt niềm đam mê, làm chết đi 1 phần tâm hồn, gò ép theo 1 kiểu mẫu mà ( cha/mẹ ) đặt ra có lẽ hay hơn!
em mới báo lỗi sáng nay, nhưng links chưa thay vẫn dùng dc, em vào nghe lại xem sao !
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Và anh chỉ cảm thấy sự giả tạo mà thôi.
Anh không biết em đang mọi đợi gì ở anh.
Mà chỉ cảm thấy một sự ép buộc nặng nề khi phải làm theo ý em.
(Caught in the undertow, just caught in the undertow)
Mỗi điều anh làm với em lại là một lỗi lầm khác.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
[Chorus]
Anh như trở nên tê dại và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã mệt mỏi lắm rồi, không còn cảm nhận được gì.
Và anh đang cố trở thành điều mà anh muốn làm trước đây.
Đó là trở thành chính anh và thoát khỏi hình ảnh mà em đã tạo ra.
Chẳng lẽ em ko thấy rằng em đang bóp ngạt anh sao?
Em giữ chặt lấy anh chỉ vì em sợ không còn có thể kiểm soát anh nữa.
Bởi vì những gì em muốn anh trở thành đã vỡ tan trước mặt em.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
Và mỗi một sự thay đổi của anh, đối với em, lại là một lỗi lầm.
(Caught in the undertow just caught in the undertow)
Và rồi anh nhận ra rằng mỗi giây anh đã phí phạm cho em lại nhiều hơn số giây dành cho chính anh.
[Chorus]
Và anh biết
Có lẽ anh sẽ còn tiếp tục chuỗi ngày thất bại.
Nhưng anh biết rằng
Rồi em cũng sẽ như anh, cũng trở thành một nỗi thất vọng của ai đó.
[Chorus]
[Chorus]
Anh như trở nên tê cứng và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Anh như trở nên tê cứng và không còn cảm thấy em đang ở đó.
Anh đã quá mệt mỏi khi cứ phải cố trở thành người mà em mong muốn..
Ca khúc NUMB do Linkin Park trình bày được nằm trong album METEORA phát hành vào năm 2003. Đây là ca khúc thành công nhất của nhóm trong album này, và nếu so sánh với tất cả các album mà nhóm đã phát hành, chỉ có 2 ca khúc IN THE END và WHAT I’VE DONE là vượt qua được NUMB về số lượng người nghe.
Có lẽ cần phân tích 1 chút ít về ca khúc này. Sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta cũng xem video clip (được để bên dưới).
NUMB là ca khúc nói về những cuộc sống của những người trẻ tuổi, từ trên 20 đến dưới 30, khi đó họ đang còn học hành hoặc vừa mới đi làm. Họ đã phải chịu rất nhiều áp lực từ phía gia đình, nhà trường (nếu còn học), cơ quan (đã đi làm).
Mở đầu ca khúc chúng ta thấy 1 cô gái khá xinh đẹp đứng trầm ngâm giữa đường phố. Cô ấy có tâm sự gì sao? Bước cùng theo cô gái, chúng ta thấy cô ta muốn trở thành 1 họa sỹ, bằng chứng là cô ấy rất thich vẽ. Tuy nhiên, cô ấy lại phải học trong 1 môi trường không thích hợp. Cô ấy đã ngồi vẽ trong lớp và bị thầy giáo khiển trách (thầy giáo dạy môn hóa, 1 môn khoa học tự nhiên), bạn bè thì chế giễu, xa lánh cô. Khi cô ngã, không có ai đỡ cô dậy, khi cô muốn ăn trưa cùng mọi người, thì mọi người đi ra chỗ khác. Mọi người đi gần như xem cô không tồn tại trên cõi đời này vì lý do gì, có phải chỉ vì cô ấy thích vẽ? Và vì cô ấy thích vẽ, nên cô ấy học kém, không ai biết được có đúng thế không.
Khi về nhà, tưởng như cô sẽ được sự động viên an ủi từ gia đình (trường hợp này là bà mẹ), tuy nhiên cô lại phải hứng chịu những điều tồi tệ hơn. Ngay cả bữa cơm chỉ có 2 mẹ con, bà mẹ cũng không tha cho cô. Ánh mắt của cô vừa tuyệt vọng, vừa trách móc. Cô không thể tin là cô không có 1 ai chia xẻ với mình. Khi cô muốn tâm sự với mẹ, thì bà ấy không thèm để ý và lo đọc sách. Chỗ dựa tinh thần duy nhất của cô đã không còn. Tại sao bà mẹ lại có thể đối xử với cô như thế? Có phải vì bà muốn cô ấy học theo ý muốn của bà (tức là không làm họa sỹ) nhưng cô ấy đã không học tốt? Có phải bà ấy đã gạt bỏ ý muốn làm họa sỹ của cô? Không ai biết được có đúng thế không?
Khi cô ấy vào phòng riêng được treo rất nhiều các bước tranh do chính tay cô vẽ, cô ngồi trầm lặng. Cổ tay của cô khắc chữ NUMB, cô không có 1 ai để bày tỏ, và những sự bực tức, những cảm xúc của 1 con người phải sống quá căng thẳng đã làm cô bị trầm cảm. Cô phá bỏ tất cả những tác phẩm của mình. Có phải vì cô nghĩ rằng có vẽ cũng không được ai quan tâm? Không ai biết được có đúng thế không?
Những giây cuối cùng cô ấy chạy vào nhà thờ, nơi Linkin Park đang hát, có phải cô đã nghe được tiếng hát của nhóm, những người duy nhất đã nói lên được tâm sự của cô, hoàn cảnh của cô. Nhưng khi cô chạy vào nhà thờ, thì nhóm Linkin Park cũng không có ở đó! Ánh mắt cô gần như tuyệt vọng, cổ họng cô nghẹn lại. Cô không có 1 ai để tâm sự, hoặc chỉ ít là hiểu cô cả.
Có bao giờ bạn bị như thế chưa? Mọi người đánh giá bạn qua 1 thứ mà nó chưa phản ánh được gì về bạn. Bạn phải sống với nó nhiều năm liền. Khi về nhà, bạn lại bị chì chiết bởi người thân, những người mà khi bạn nói với họ những chuyện như vậy, họ lại gạt phăng đi và nói là “ Vớ vẩn”. ....
Tôi đã khóc khi nghe NUMB.
Hãy nghe và cảm nhận nếu bạn đã từng như cô ấy.
.
Sao toàn nhạc không zạ ,không có lời
I Like Linkin Park sing songs