Khi nghe Breatheless có lẽ mình cũng đang trong tâm trạng giống bạn"noloven" :) Nhưng mình lại suy nghĩ khác bạn ấy.Mình muốn nói là bất kì mỗi sự việc nếu đã có bắt đầu thì đều phải có kết thúc chỉ khác nhau là kết thúc thế nào thôi.Quá khứ đã qua thì sẽ không bao h trở lại được,vậy sao ta không để chúng ngủ yên,và hãy biết trân trọng những gì trước mắt và sống sao cho sau này nhìn lại mình sẽ không fải hối tiếc vì những ngày đã qua:) Goodluck!
anh đã từng nói với em những lời như thế này, và những gì anh làm được cũng gần như thế, em không có 1 vẻ đẹp tuyệt trần, không cuốn hút mãnh liệt, nhưng em biết, em sẽ mang đến những gì tốt đẹp nhất trong đời anh. Cám ơn bài hát rất hay, cám ơn những bạn đã tham gia dịch bài này, chỉ khi bạn cảm nhận được cái hay của nó, bạn mới có thể dịch hay đến vậy.
Cũng đã lâu lắm rồi từ khi ấy ra đi , để lai trog lòng tôi là 1 nỗi buồn da diết, cũng không biết làm sao có thể quên được bóng dáng ấy...Nhanh thật, đã 3 năm từ ngày 2 đứa chia tay nhau ,có nhiều lúc tôi ngồi ngẫm nghĩ ...chỉ là thoáng qua mà sao không thể nào quên được! Dù chưa tiếp xúc nhiều nhưng tôi cũng đã có thể hiểu được người ta đang nghĩ gì? Song, 2 đứa tụi tôi vẫn không thể nào trở lại như xưa được nữa. Có lẽ là cả đời này tôi sẽ phải sống trong kí ức của ngày hôm qua chăng, sẽ phải để những mảng màu nhợt nhạt của 1 miền xa xưa tạo cho tôi 1 cảm giác bồi hồi luyến tiếc khó tả chăng, hay chỉ có thể là kỉ niệm bất giác quay về trong tâm tưởng mà chẳng bao giờ được tái hiện thật cụ thể? Nhiều lúc một mình tự hỏi có phải chính vì thế mà thường có nhiều người luôn lòng khép mình lại, chỉ biết sống trong kí ức với những hoài niệm ngày hôm qua, chỉ biết lặng người mà thả hồn vào giai điệu của bản Breathless. Lúc ấy, chợt nhớ lại hình ảnh của ngày xưa , ngày của những non nớt lạ lẫm, ngày của những cảm xúc từ đâu ùa về miên man để rồi cũng vẫn lại là ngày hôm qua, cái ngày đọng lại biết bao kí ức buồn của 1 mối tình đầu chẳng thể nào xóa nhoà được, dù muốn hay không chăng nữa! Từng ca từ của bài hát vô cùng giản đơn nhưng sao thấy sâu sắc có1 cái gì đó rất riêng, rất đặc biệt làm nó đi sâu vào lòng người nghe. Có thể nói trong Breathless, Shayne Ward đã tìm được điểm chung trong góc khuất của nỗi bùn nào đó thật lặng lẽ, chỉ mong được quay lại những ước ao ngây thơ nhỏ bé thật đẹp. Còn bây giờ, liệu có mấy ai nhận ra giá trị của miền kí ức này khi mà nó mãi không bao giờ có thể bị lu mờ , bởi 1 lẽ rất đơn giản nó là tất cả những gì tôi muốn dành cho 1 người dù người ấy có không đọc được đi chăng nữa. Lần đầu tiên tôi nhận ra nó là thứ quý giá nhất mà người nào không biết trân trọng sẽ khó có thể cảm nhận được những điều vô cùng đẹp đẽ trong cuộc sống nàyđể rồi khi kết thúc, chàng trai trong bài hát lại hòa mình với cảm xúc ấy, thật nhẹ nhàng, trong sáng. Và đôi khi cuộc sống chẳng đơn giản như 1 bức tranh muôn màu muôn vẻ. Đó là 1 quy luật có bắt đầu thì sẽ có kết thúc, song chỉ có 1 thứ không bao giờ là dấu chấm hết: Tình cảm yêu thương của con người. Hãy cất những kí ức đã qua vào 1 góc khuất nào đó trong trái tim để khi cần là vẫn có thể sống lại lần nữa với những kí ức đã quên ấy. Tôi sẽ nhớ đến ấy nhiều lắm, mong rằng ấy sẽ tìm được người mình yêu và yêu mình thật sự, và hãy luôn sống thật hạnh phúc nha
he2! gio co lyric roai moi thấy thật ý nghĩa
We would meet on the very first page
The last chapter would be about
How I’m thankful for the life we’ve made!!!
Bài "I cry" của SW cũng hay không kém bài này đâu . Hihi
lời bài hát thật tuyệt vời phải ko các bạn!
tôi rất thích giọng hat của shayne ward.
Ừ!bài này hay ghê, mún nghe woai`....