Có lẽ David Nail sáng tác và hát bài này là để dành cho câu chuyện của chính anh. Có thể anh đã thực sự gặp một cô gái để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng anh trên một chuyến tàu. Nhưng vì sao khi dịch bài hát này tôi không sử dụng đại từ "Tôi" với "Em" hay là "Cô ấy"? Đó là bởi, tôi dịch không phải vì David Nail, tôi dịch bài hát này cho câu chuyện của chính mình :).
Tôi không thể diễn tả được sự kinh ngạc của mình khi vô tình tìm thấy bài hát này. Tôi đã gặp anh trên một chuyến tàu, nơi mà tôi và anh, và tất cả những người khác đều là người lạ. Trên chuyến tàu đó, tôi đã có những cảm xúc tương tự như nhân vật "Tôi" trong bài hát trên. Dưới một khung cảnh cũng y hệt như vậy, anh tì tay lên mặt kính nhìn xa xăm ra phía ngoài khi tôi đứng song song anh. Ngoài trời đêm những ánh đèn xa xa nhấp nháy vun vút qua tầm mắt giống như những con đom đóm bay giữa không trung, và mưa bụi cuối tháng giêng.
Tôi đã lặng lẽ quan sát anh khi anh "tỏ ra" không hề để tâm tới tôi :). Và tôi cũng là người xuống tàu trước, tôi vẫy tay chào anh.
Và quả thực, chúng tôi đã gặp lại. Rồi sau đó, tôi gọi anh bằng nickname "Stranger".
Nhưng rồi chúng tôi, vì những điều không mong muốn, đã không còn nói chuyện nữa.
Tôi để anh vào ngăn kéo cất giữ những điều tạm gác lại trong cuộc sống. Bước đi bận rộn. Rồi 1 ngày tôi tìm được "Stranger on a train", mọi cảm xúc ùa về...
Tôi dịch bài hát này bằng cảm xúc và cách hiểu của 1 ngừời đã có những trải nghiệm tương tự. Và tôi muốn tặng bài hát này cho anh, My Stranger. "Anh đã nói với em: "Don't be upset about me anymore. I feel really guilty". Vậy em cũng muốn nói với anh: "Don’t feel guilty it don’t mean much. The truth is the two of us ain’t never gonna touch".
Tôi không thể diễn tả được sự kinh ngạc của mình khi vô tình tìm thấy bài hát này. Tôi đã gặp anh trên một chuyến tàu, nơi mà tôi và anh, và tất cả những người khác đều là người lạ. Trên chuyến tàu đó, tôi đã có những cảm xúc tương tự như nhân vật "Tôi" trong bài hát trên. Dưới một khung cảnh cũng y hệt như vậy, anh tì tay lên mặt kính nhìn xa xăm ra phía ngoài khi tôi đứng song song anh. Ngoài trời đêm những ánh đèn xa xa nhấp nháy vun vút qua tầm mắt giống như những con đom đóm bay giữa không trung, và mưa bụi cuối tháng giêng.
Tôi đã lặng lẽ quan sát anh khi anh "tỏ ra" không hề để tâm tới tôi :). Và tôi cũng là người xuống tàu trước, tôi vẫy tay chào anh.
Và quả thực, chúng tôi đã gặp lại. Rồi sau đó, tôi gọi anh bằng nickname "Stranger".
Nhưng rồi chúng tôi, vì những điều không mong muốn, đã không còn nói chuyện nữa.
Tôi để anh vào ngăn kéo cất giữ những điều tạm gác lại trong cuộc sống. Bước đi bận rộn. Rồi 1 ngày tôi tìm được "Stranger on a train", mọi cảm xúc ùa về...
Tôi dịch bài hát này bằng cảm xúc và cách hiểu của 1 ngừời đã có những trải nghiệm tương tự. Và tôi muốn tặng bài hát này cho anh, My Stranger. "Anh đã nói với em: "Don't be upset about me anymore. I feel really guilty". Vậy em cũng muốn nói với anh: "Don’t feel guilty it don’t mean much. The truth is the two of us ain’t never gonna touch".