bài hát hay wá. mình đang tập học tiếng anh wa những bài hát. tuy không hiểu rõ nghĩa của bài này lắm nhưng mình lại thích nghe. nghe hoài không chán. mình hát dỡ mà cứ hát theo.
"What happen to me" không phải là bài hát dành cho những ai đang đau buồn vì tình cảm. Bởi hẳn với nhiên giai điệu quá ray rứt, quá nuối tiếc sẽ làm cho nỗi buồn nhân lên gấp bội. Ngay cả những lúc tâm trạng có bình thường nhất, thì giai điệu và ca từ cũng đủ để ta thấm ngay nỗi đau rồi. Thế nhưng tôi vẫn biết, nhiều người vẫn nghe nó, vẫn chấp nhận về nỗi day dứt đến tận cùng đang gào lên trong lòng mỗi khi nghe bài này. Đôi khi với nỗi đau người ta đã học được cách sống mạnh mẽ hơn. Đôi khi nỗi đau được chấp nhận như là một vết cứa không muốn lành. Bởi khi nỗi đau đã qua đi, có lẽ người ta sẽ quên, sẽ đánh mất nhiều điều.
Everyday I think about you
All the time crazy for you
Tell myself, again and again
Dường như lý trí không còn đủ tỉnh táo để ra lệnh nữa rồi. Bởi nỗi nhớ vẫn cứ khuấy lên từng giây phút, từng khoảnh khắc. Không hẳn mọi thứ trong từng suy nghĩ ta đều có thể điều khiển được, không thể ra lệnh cho cái tình cảm kia phải quên đi, phải biến mất được. Bởi một khi đã ăn sâu trong tiềm thức thì nó đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của bản thân được. Tiềm thức chứa đựng những gì đã ăn sâu vào bản thân , quá quen thuộc như một điều tất yếu, thế nên cái nỗi nhớ đó tự dưng đến mỗi khi ta cố trốn chạy nó, hiển nhiêm tồn tại mọi ngóc ngách suy nghĩ. Thật khổ sở khi phải đè nén chính những cảm xúc đã quá ăn sâu đó. Đôi lúc tôi nghĩ để ghi nhớ mọi điều thật sự không quá khó, thế nhưng để lãng quên một điều không phải là chuyện dễ dàng. Uhm thì cứ đổ lỗi tại ngày xưa đi học chỉ có những cách học thuộc và ghi nhớ chứ không có bài học để lãng quên. Không thể quên một điều gì đó đã hằn sâu trong trí nhớ, chỉ có thể cất nó vào ngóc ngách nào đó ta không muốn lấy ra thôi. " Giá tất cả đều có thể quên. Giá đừng nhớ những gì không đáng nhớ "
I'll be patience but then
I feel you deep in my heart
Sell my soul for just one part
Could it be ooh! That's easy
After all you've said to me
Tất nhiên mọi sự cố gắng để giết chết cái cảm xúc đang kêu gào kia là không tưởng. Mọi sự kìm nén chỉ làm cho bản thân trở nên khổ sở hơn; Khổ sở bởi những mâu thuẫn đang làm nên trận chiến trong lòng. Những cảm giác trái ngược cứ thế nhảy loạn xạ lên trong lòng. Để rồi trong sâu thẳm đó , mới nhận ra cái hình bóng kia vẫn cứ nhiễm nhiên tồn tại. Tồn tại như một sự thách thức, như một kẻ khiêu chiến, và lý trí lại là kẻ chiến bại. Một trận thư hùng của tình cảm và lý trí. Lý trí dù có mạnh mẽ thì cũng có thể chế ngự được một lúc nào đó thôi, không thể chế ngự cái cảm xúc bền bỉ kia được.
You broke my confidence
Took it all. why can't you see
It makes no difference, to you it seems
What happens to me
Thật ngược đời khi kẻ bị tử thương lại không hề oán trách. Uhm thì là do người ta đón mũi gươm cơ mà, lao vào mũi gươm dù biết rồi kết quả sẽ là thương vong cho trái tim mình. Ngu ngốc không nhỉ ? tình cảm chứ có phải là lý trí đâu mà thông minh hay đần độn. Tình cảm là cảm xúc, thế nên mọi vết kẻ bị thương hay kẻ sát thương đều vô tội (?) Vô tội không nhỉ ?! Bản thân tình cảm thì chẳng có gì là tội lỗi cả. Chỉ có hành động gây nên tội lỗi mà thôi. Thế nên mọi câu hỏi xoáy đau vào lòng nhau chỉ có thể vô tình làm tồn thương nhau một lần nữa, chứ không thể giúp cho nỗi đau vơi bớt đi được.
Everyday I Wake without you
One more way to face- what is true
Life goes on, what else can I do
You're not here 'cause you don't need me
Nhưng đừng tưởng thế là có thể chìm đắm trong nỗi đau để mong trốn chạy thực tại. Cố mà đối mặt với nó một lần, để rồi kết quả có ra sao đi nữa. Khi chấp nhận đối mặt với nó , có nghĩa là đã đủ niềm tin để có thể khoả lấp nỗi đau. Cuộc sống không chờ một ai cả, không thể đắm chìm trong một ảo vọng điên cuồng để rồi phải ân hận. Nhìn vào thực tế dù ta không muốn chấp nhận nó, nhìn nhận để bằng lý trí và con tim sẽ tìm được lối thoát khỏi mê cung cảm xúc này. Dù biết rằng sự thật đôi khi không như ta mong đợi.
Never had to worry
Didn't need to care
Said you really loved me
But you're not there
Vậy đó, sự thật đó. Đối đầu đi để bước tiếp con đường dài. Không thể quanh co mãi trong mê trận, để rồi lại bị chết vì lạc đường. Khi người ta đối đầu với sự thật, dù đau lòng đó, nhưng biết đâu, cái đau như xát muối kia sẽ giúp ta thức tỉnh. Tỉnh để không còn mơ hồ với chính cảm xúc của mình. Tỉnh để những mâu thuẫn trong lòng sẽ vơi đi, không gào thét , không đối chọi nhau nữa. Không phải mọi mâu thuẫn đều nhất định phải đối kháng nhau, có khi chúng sẽ cùng tồn tại đó thôi.
Everyday when I think about you
Like a prayer to a child is new
In my thoughts you'll always be
The only one who could make me happy
Một khi mấu chốt vấn đề được tháo gỡ, mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều. Bởi kết thúc trận thư hùng kia, kẻ chiến bại không nhất thiết phải chết, không nhất thiết phải ra đi. Lý trí nằm yên, lý trí bị thuần phục, cái con ngựa bất kham trong người đã thuần hơn. Khi biết cầm cương, con ngựa bất kham sẽ thuần phục. Cuối cùng dù nỗi đau có được tháo bỏ, vết thương lòng có thể thôi đau, nhưng ta vẫn biết nó đã giúp ta nhận biết nỗi đau, sức chịu đựng nỗi đau trong ta. Cuối cùng , cái hình bóng kia vẫn ngự trị, nhưng cảm xúc đã thôi kêu gào. Bình yên cho mọi cảm xúc, mọi tình cảm trong ta. Kết thúc không có nghĩa là tận cùng. Thế nên mọi thứ biết đâu vẫn có thể khác đi.
Bài viết trích dẫn từ ... từ đâu nhỉ, ah, link:http://209.85.173.104/search?q=cache:wmi-9uzvtdgJ:blog.360.yahoo.com/blog-SkU5fcAlc6lS7F5UL0dDAwqU25NcrA--%3Fcq%3D1%26p%3D682+whathappentome.mp3&hl=vi&ct=clnk&cd=1&gl=vn
Tìm bài hát tự nhiên lạc vào đây, thấy bài viết hay quá=> tọng vô luôn ! he he...
I'll be patience but then
Hay :(
một nhận xét tuyệt vời
Everyday I think about you
All the time crazy for you
Tell myself, again and again
Dường như lý trí không còn đủ tỉnh táo để ra lệnh nữa rồi. Bởi nỗi nhớ vẫn cứ khuấy lên từng giây phút, từng khoảnh khắc. Không hẳn mọi thứ trong từng suy nghĩ ta đều có thể điều khiển được, không thể ra lệnh cho cái tình cảm kia phải quên đi, phải biến mất được. Bởi một khi đã ăn sâu trong tiềm thức thì nó đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của bản thân được. Tiềm thức chứa đựng những gì đã ăn sâu vào bản thân , quá quen thuộc như một điều tất yếu, thế nên cái nỗi nhớ đó tự dưng đến mỗi khi ta cố trốn chạy nó, hiển nhiêm tồn tại mọi ngóc ngách suy nghĩ. Thật khổ sở khi phải đè nén chính những cảm xúc đã quá ăn sâu đó. Đôi lúc tôi nghĩ để ghi nhớ mọi điều thật sự không quá khó, thế nhưng để lãng quên một điều không phải là chuyện dễ dàng. Uhm thì cứ đổ lỗi tại ngày xưa đi học chỉ có những cách học thuộc và ghi nhớ chứ không có bài học để lãng quên. Không thể quên một điều gì đó đã hằn sâu trong trí nhớ, chỉ có thể cất nó vào ngóc ngách nào đó ta không muốn lấy ra thôi. " Giá tất cả đều có thể quên. Giá đừng nhớ những gì không đáng nhớ "
I'll be patience but then
I feel you deep in my heart
Sell my soul for just one part
Could it be ooh! That's easy
After all you've said to me
Tất nhiên mọi sự cố gắng để giết chết cái cảm xúc đang kêu gào kia là không tưởng. Mọi sự kìm nén chỉ làm cho bản thân trở nên khổ sở hơn; Khổ sở bởi những mâu thuẫn đang làm nên trận chiến trong lòng. Những cảm giác trái ngược cứ thế nhảy loạn xạ lên trong lòng. Để rồi trong sâu thẳm đó , mới nhận ra cái hình bóng kia vẫn cứ nhiễm nhiên tồn tại. Tồn tại như một sự thách thức, như một kẻ khiêu chiến, và lý trí lại là kẻ chiến bại. Một trận thư hùng của tình cảm và lý trí. Lý trí dù có mạnh mẽ thì cũng có thể chế ngự được một lúc nào đó thôi, không thể chế ngự cái cảm xúc bền bỉ kia được.
You broke my confidence
Took it all. why can't you see
It makes no difference, to you it seems
What happens to me
Thật ngược đời khi kẻ bị tử thương lại không hề oán trách. Uhm thì là do người ta đón mũi gươm cơ mà, lao vào mũi gươm dù biết rồi kết quả sẽ là thương vong cho trái tim mình. Ngu ngốc không nhỉ ? tình cảm chứ có phải là lý trí đâu mà thông minh hay đần độn. Tình cảm là cảm xúc, thế nên mọi vết kẻ bị thương hay kẻ sát thương đều vô tội (?) Vô tội không nhỉ ?! Bản thân tình cảm thì chẳng có gì là tội lỗi cả. Chỉ có hành động gây nên tội lỗi mà thôi. Thế nên mọi câu hỏi xoáy đau vào lòng nhau chỉ có thể vô tình làm tồn thương nhau một lần nữa, chứ không thể giúp cho nỗi đau vơi bớt đi được.
Everyday I Wake without you
One more way to face- what is true
Life goes on, what else can I do
You're not here 'cause you don't need me
Nhưng đừng tưởng thế là có thể chìm đắm trong nỗi đau để mong trốn chạy thực tại. Cố mà đối mặt với nó một lần, để rồi kết quả có ra sao đi nữa. Khi chấp nhận đối mặt với nó , có nghĩa là đã đủ niềm tin để có thể khoả lấp nỗi đau. Cuộc sống không chờ một ai cả, không thể đắm chìm trong một ảo vọng điên cuồng để rồi phải ân hận. Nhìn vào thực tế dù ta không muốn chấp nhận nó, nhìn nhận để bằng lý trí và con tim sẽ tìm được lối thoát khỏi mê cung cảm xúc này. Dù biết rằng sự thật đôi khi không như ta mong đợi.
Never had to worry
Didn't need to care
Said you really loved me
But you're not there
Vậy đó, sự thật đó. Đối đầu đi để bước tiếp con đường dài. Không thể quanh co mãi trong mê trận, để rồi lại bị chết vì lạc đường. Khi người ta đối đầu với sự thật, dù đau lòng đó, nhưng biết đâu, cái đau như xát muối kia sẽ giúp ta thức tỉnh. Tỉnh để không còn mơ hồ với chính cảm xúc của mình. Tỉnh để những mâu thuẫn trong lòng sẽ vơi đi, không gào thét , không đối chọi nhau nữa. Không phải mọi mâu thuẫn đều nhất định phải đối kháng nhau, có khi chúng sẽ cùng tồn tại đó thôi.
Everyday when I think about you
Like a prayer to a child is new
In my thoughts you'll always be
The only one who could make me happy
Một khi mấu chốt vấn đề được tháo gỡ, mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều. Bởi kết thúc trận thư hùng kia, kẻ chiến bại không nhất thiết phải chết, không nhất thiết phải ra đi. Lý trí nằm yên, lý trí bị thuần phục, cái con ngựa bất kham trong người đã thuần hơn. Khi biết cầm cương, con ngựa bất kham sẽ thuần phục. Cuối cùng dù nỗi đau có được tháo bỏ, vết thương lòng có thể thôi đau, nhưng ta vẫn biết nó đã giúp ta nhận biết nỗi đau, sức chịu đựng nỗi đau trong ta. Cuối cùng , cái hình bóng kia vẫn ngự trị, nhưng cảm xúc đã thôi kêu gào. Bình yên cho mọi cảm xúc, mọi tình cảm trong ta. Kết thúc không có nghĩa là tận cùng. Thế nên mọi thứ biết đâu vẫn có thể khác đi.
Bài viết trích dẫn từ ... từ đâu nhỉ, ah, link:http://209.85.173.104/search?q=cache:wmi-9uzvtdgJ:blog.360.yahoo.com/blog-SkU5fcAlc6lS7F5UL0dDAwqU25NcrA--%3Fcq%3D1%26p%3D682+whathappentome.mp3&hl=vi&ct=clnk&cd=1&gl=vn
Tìm bài hát tự nhiên lạc vào đây, thấy bài viết hay quá=> tọng vô luôn ! he he...