Cô đã tan biến trong tuyết, dáng vẻ có chút bất lực trước số phận, trước khi chết còn cố nắm chặt cây thánh giá mình từng ném đi. Tôi nghĩ, lúc này, cây thánh giá còn đó, nhưng đức tin của cô đã khác đi rồi.
Nemo, đơn thuần không là ai. Cô gái ấy đi tìm bản thân, và đành chấp nhận rằng mình không là ai cả. Nhưng sự "đơn thuần" ấy, có lẽ cô ấy chưa hiểu được đầy đủ, nên cuối cùng mới vẫn còn luyến tiếc và bất mãn.
Giọng hát của Tarja khi đến câu "Nemo sailing home. Nemo letting go..." nửa như thương xót, nửa như vỗ về "Đừng đau lòng vì khi sinh ra đã không-là-ai cả, dù cả tôi và bạn đều biết rằng điều đó rất đau lòng, nhưng xin bạn đừng đau lòng..."
Nemo, đơn thuần không là ai. Cô gái ấy đi tìm bản thân, và đành chấp nhận rằng mình không là ai cả. Nhưng sự "đơn thuần" ấy, có lẽ cô ấy chưa hiểu được đầy đủ, nên cuối cùng mới vẫn còn luyến tiếc và bất mãn.
Giọng hát của Tarja khi đến câu "Nemo sailing home. Nemo letting go..." nửa như thương xót, nửa như vỗ về "Đừng đau lòng vì khi sinh ra đã không-là-ai cả, dù cả tôi và bạn đều biết rằng điều đó rất đau lòng, nhưng xin bạn đừng đau lòng..."
Keke đều đỉnh như nhau
Tui hem thích rock lắm but... bài nỳ rất tuyệt;))