Giữa chúng ta không có khoảng cách, nhưng mình lại gắng dựng nên vách ngăn. Bạn, có lẽ đã thấy mệt mỏi...
Mình nhớ đông trước, nhớ khoảnh khắc cũ... Nỗi nhớ làm mình đau.
Bạn có còn nhớ 'Lạc mất màu xuân'? Xuân tới rất gần rồi, bạn biết không? Trong mình chỉ thấy chơi vơi, hoang hoải.
Có lẽ đã đến lúc mình nên đi...
Sao tình cảm của mình có tất cả mà ko có cãi vã dù buồn giận biết bao nhiêu. Giá như lúc đó em có thể hét vào mặt anh rằng em căm ghét anh biết bao nhiêu, đồ ti tiện, đồ xấu xa, đồ lừa gạt, đồ dối trá, đồ... nhưng khi ấy em lại chỉ có thể mỉm cười và quay bước.
Mình nhớ đông trước, nhớ khoảnh khắc cũ... Nỗi nhớ làm mình đau.
Bạn có còn nhớ 'Lạc mất màu xuân'? Xuân tới rất gần rồi, bạn biết không? Trong mình chỉ thấy chơi vơi, hoang hoải.
Có lẽ đã đến lúc mình nên đi...
De nos bras
C'est le temps qui donnera
Un premier rendez-vous
Entre nous
I love this song... It's a part of my memory...