Cái Chạm Ngàn Vàng
Là giấc mơ của người, trôi qua khe hở giữa những ngón tay đan vào nhau
Là lỗi lầm của ta, người còn quá trẻ, không đủ mạnh mẽ để bảo bọc những giấc mơ ấy
Đừng đánh mất khoảnh khắc có ánh sáng chiếu soi
Người không còn hoang mang khi ước một điều ước
Nhưng đã đến lúc bỏ lại tình yêu bất diệt kia
Hãy vì ta vỗ đôi cánh trắng ngần
Đôi cánh khoác lên mình ta hơi ấm
Những hồi ức ta ân cần gói trong chiếc hộp nhỏ đang ghì chặt con tim
Nhưng những gì đã mất lại trao ta sức mạnh, để đến một ngày ta thôi thấy cô đơn
Ta nghe thấy tiếng người; dẫu từ nơi xa vắng ta biết mình có thể nghe
Kể từ ngày ta có tình yêu của người
Thế giới phù du bỗng chốc đẹp bội phần
Xin tạ từ; trong tay ta
Còn lại hơi ấm không phôi phai, và những vết thư
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com