Mấy cái tượng máng xối đứng sừng sững trước cổng nhà anh như cố bảo em phải chờ những em không phải chờ gặp anh được.
Vậy là em chạy như điên đến cổng thiên đường. Em không muốn mình tệ, em sẽ không lừa dối anh nữa.
Hoa hồng, Bel-Air (*), hãy mang em tới. Em đã chờ đợi để gặp anh. Những cây cọ trong ánh sáng, em có thể thấy trong đêm khuya. Anh ơi, em sẵn sàng chào đón anh, hãy đến với em, anh nhé.
Ánh đèn sân khấu, anh yêu à, anh đã có hào quang vì kiểu tình yêu bạo lực nhất đâu đó ngoài kia
Giờ thì em lạc mất rồi, đứa trẻ trong em
Anh là thần thánh
Không ai từng nói với anh sao, tỏa sáng được không?
[Điệp khúc]
Đừng ngại em, đừng mắc cỡ. Bước trong lối phục sinh êm ái của em. Em biết những hoa hồng, em đã đếm mà. Em biết tên anh. Đưa em tới cuộc chiế Đóng lại Xem toàn bộ bài hát